Hệ Thống Sủng Phi
Chương 38 :
Ngày đăng: 09:25 19/04/20
“Thật sự rất… Cảm ơn ngươi!”
Yến An Quân cố gắng nghẹn ra một câu cảm ơn từ trong cổ họng, thật ra là
hận không thể dùng một chưởng đánh bay hệ thống quân! Hệ thống quân, có
ai cười trên nỗi đau của người khác rõ ràng như ngươi không?!
Thẻ Biết Trước trong tay Yến An Quân dần mờ đi, nhưng hình ảnh trên bảng thông báo trước mặt còn đang tiếp tục.
Cũng may số lượng đám người áo đen không nhiều, tuy người nào người nấy là
cao thủ nhưng hộ vệ bên cạnh Hoàng Thượng cũng không phải để trang trí,
kẻ tám lạng người nửa cân, nay không ai làm gì được ai.
…
Tô Văn Ca chém giết vài gã áo đen rồi chậm rãi đến gần Thiệu Tuyên Đế.
“Hoàng Thượng, nhìn có vẻ đám người này là người bản địa Cao Thú, vừa rồi thần chém lên ngực một gã phát hiện trên đó xăm hình đầu sói xám.” Tô Văn Ca chắp tay nói.
“Bọn chúng là người của Tham Lang cổ quốc.” Thiệu Tuyên Đế nghe Tô Văn Ca nói vậy liền hiểu ra.
Tham Lang cổ quốc là quốc gia thống trị mảnh đất này trăm năm trước, mà nay, Cao Thú chiếm lĩnh khối thổ địa này, người của Tham Lang cổ quốc cũng
gần như diệt vong, không ngờ… tới bây giờ còn có dư nghiệt của Tham Lang tồn tại!
Thiệu Tuyên Đế cười lạnh một tiếng, bên giường cớ gì để người khác ngủ ngáy,
những kẻ này một người cũng không thể giữ lại! Nếu thiên hạ này đã là
của Cao Thú hắn, thì để Cao Thú tiếp tục trường tồn đi, về phần Tham
Lang cổ quốc gì đấy, không phải sớm đã thành quá khứ đấy sao.
“Lấy đầu cầu Hoàng Đế!” Gã áo đen mắt bắn hung quang, không sợ chết, vòng
vây ngày một nhỏ. Chính lúc này, một đội hộ vệ giáp đỏ đột nhiên xông ra từ trong núi, giây lát đã tụ tập xung quanh.
“Viện binh đến! Vực tinh thần lên! Bảo vệ Hoàng Thượng!” Đám thị vệ hoan hô
một trận, kiếm trong tay vung ngày một nhanh, hòa với tiếng hô hào bên
ngoài, gần như hình thành trong ngoài công kích.
Thủ lĩnh đám áo đen nhìn màu đỏ như lửa giống như phủ kín cả vùng núi, đồng tử co lại, thân mình lùi lại phía sau mấy bước, huýt sáo một tiếng làm
khẩu lệnh, xoay người muốn bỏ chạy.
“Còn muốn chạy?!” Tô Văn Ca cử động, rút kiếm đuổi theo, hắn nhón mũi chân
một cái đã lên cây, giao chiến với gã áo đen một trận, đám ám sát còn
lại chạy trốn khắp nơi.
Cửa kính xe ngựa mở rộng, ánh sáng chiếu vào, dừng trên gương mặt tái nhợt
của Yến An Quân, một bàn tay to lớn chậm rãi mơn trớn từ trán đến chóp
mũi nàng, cánh môi, rồi sau đó ấn một nụ hôn lên dung nhan xinh đẹp tiều tụy này.
“Trẫm sẽ không để nàng có chuyện gì hết.”
-*-*-
Hoàng Đế hồi cung trước, chúng thần ở khu vực săn bắn đều không hiểu ra sao,
có người thậm chí còn cầm con mồi máu chảy đầm đìa tới tranh công, vì
sao đột nhiên lại không thấy Hoàng Thượng?
An Đức Lễ chắp hai tay phía trước, đặt lên chuôi phất trần, thản nhiên
nói: “Chuyện này nô tài không biết, Hoàng Thượng tự có suy nghĩ của
Hoàng Thượng, các vị đại thần nếu không có chuyện gì nô tài xin phép hồi cung phục mệnh, bên cạnh Hoàng Thượng còn cần nô tài chăm sóc kìa.” Ý
tại ngôn ngoại là bên Hoàng Thượn còn có việc, bản công công không có
nhiều thời gian nghe các người dong dài.
Vài vị đại thần nhìn nhau, An Đức Lễ nhìn bọn họ một cái rồi xoay người muốn đi.
“An công công dừng bước…”
Nghe như là giọng nói của Hứa Uyển Nghi… An Đức Lễ bất đắc dĩ quay lại nói: “Uyển Nghi nương nương gọi nô tài có chuyện gì?”
“Hoàng Thượng hồi cung trước, tỷ muội chúng ta nên làm sao bây giờ?” Hứa Uyển
Nghi mím môi cũng bất đắc dĩ, thủ tục hồi cung phức tạp, vốn tưởng đi
theo Hoàng Thượng hồi cung sẽ không sao, nhưng hiện giờ Hoàng Thượng đi
trước rồi, tỷ muội các nàng chẳng phải bị bỏ ngoài cung?
An Đức Lễ thở dài một tiếng, xem dáng vẻ căng thẳng vội vàng của Hoàng
Thượng chỉ sợ đã quên còn mấy cung phi ở đây, nay trong lòng Hoàng
Thượng hẳn chỉ nghĩ đến một mình Yến Lương Nghi… Hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
“Hoàng Thượng hồi cung nhất định rất bận rộn, sợ là không có thời gian
để ý đến mấy vị, các vị nương nương cùng nô tài hồi cung đi.”
“Đa tạ An công công.” Hứa Uyển Nghi giờ mới khẽ cười một tiếng, vội vàng dặn dò vài vị cung phi khác.
An Đức Lễ xoay mặt nhìn về phía hoàng cung xa xa, trong lòng thở dài một
tiếng, hy vọng ông trời phù hộ, đừng thực sự ứng cái miệng quạ đen của
Vương Thái Y… Hết đường xoay chuyển.