Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1049 : Úy nhiên hồi phong (27)

Ngày đăng: 03:14 20/04/20


Sở Hàn cho rằng Minh Thù trở về nhìn thấy đống hỗn độn này sẽ tức giận, ai biết cô ấy chỉ bình tĩnh bảo người đến dọn dẹp, một chút dấu hiệu tức giận cũng không có.



Việc này có tính là điểm tốt không?



Lúc đầu tới, tính tình hắn cũng không tốt như vậy. 



Phải chết lặng một lúc, hắn mới quen dần.



Thiếu niên ôm gối, đôi mắt đen nhánh nhìn hắn chằm chằm: "Anh còn không đi?"



Định làm cái gì! 



Muốn thông đồng với vợ lão tử sao!



Sở Hàn: "..."



Sở Hàn thấy Minh Thù tự mình tới phòng bếp dọn dẹp, hắn nhỏ giọng hỏi Sở Hồi: "Cậu cầu hôn rồi đúng không?" 



"Liên quan gì tới anh."



"Có phải hai người lại cãi nhau?"



"Từ đâu anh lại nghĩ là chúng tôi cãi nhau chứ?" 



Sở Hàn nhìn chung quanh một chút.



Ở đây giống như...



Sở Hồi nói: "Anh thấy cô ấy tức giận không?" 



Trong giọng nói hơi đắc ý, Sở Hàn sao lại không hiểu chứ.



Sở Hàn: "..."



Đúng là không có. 



Đừng nói tức giận, ngay cả chân mày cô ấy cũng chưa từng nhíu một cái, ngay cả cha mẹ bọn họ, sợ rằng cũng không dung túng cho hắn đến nước này.



Nhưng cô ấy vẫn tỏ ra dáng vẻ rất tốt, nhìn người nào cũng tủm tỉm cười.



Không chừng là tính tình cô ấy tốt lên thật? 



"Nếu như cậu đã quyết định thì nói cho anh một tiếng, dù gì người ta cũng là con gái, lễ ăn hỏi không thể thiếu, hôn lễ cũng phải làm... Bên phía ba mẹ anh sẽ đến thông báo..."



Sở Hồi im lặng, không hề phản đối Sở Hàn.



Sở Hàn đứng dậy: "Anh đi trước." 



Sở Hồi cũng chủ động đứng lên, dường như định tiễn Sở Hàn đi, Sở Hàn nhìn hắn.



"Nhìn cái gì, vừa hay em cũng định đi ra ngoài."



Minh Thù đứng trong phòng bếp, chống tay lên bàn nhìn sang. Biểu cảm của thiếu niên ngưng lại: "Anh tiễn anh trai ra ngoài." 




Ngân Ngư trên lý thuyết phải là một người con gái.



"Người đại diện." 



Minh Thù giơ ngón tay cái: "Lợi hại."



Sở Hồi nghiêng người hôn cô: "Cám ơn vợ khích lệ, anh sẽ cố gắng. Một lát nữa vợ có tới đón anh không?"



"Không đến, anh cũng không phải không biết đường trở về." 



"Vợ yên tâm để anh ở ngoài một mình sao? Như lần trước, có người bắt nạt anh thì phải làm sao bây giờ?"



"Vậy anh đánh cô ta. Em có tiền, đừng sợ, bảo lãnh anh ra ngoài không có vấn đề gì." Minh Thù bảo đảm.



"..." 



Sở Hồi tức giận xuống xe, Minh Thù nhìn hắn đi vào, mỉm cười rời đi, nhìn đồng hồ trong lòng tính toán cảm thấy cần phải qua cửa hàng một chút.



Cô thuê người quản lý Úy Nhiên Hồi Phong, thế nhưng chỉ cần cô không có việc gì sẽ tới đó.



Dù sao cô mở cửa hàng, chính là thuận tiện cho việc mình đi ăn. 



Úy Nhiên Hồi Phong làm ăn rất tốt, có điều lúc này đã qua giờ cơm, chỉ còn lại có hai bàn chưa ăn xong.



"Chị Úy." Trưởng cửa hàng chào hỏi: "Muốn ăn cái gì không?"



"Ừ, cứ làm một vài món bất kỳ đi! Không có thời gian." 



"Được." Trưởng cửa hàng đi vào nhà bếp phân phó.



Minh Thù chọn một chỗ ngồi xuống.



Bàn bên cạnh chính là mấy cô gái, có thể là đi liên hoan uống khá nhiều rượu. 



Trưởng cửa hàng rất mau mang đồ ăn ra, Minh Thù chậm rãi ăn, canh thời gian ăn hết đồ ăn.



Cô đứng dậy rời đi, đi ngang qua mấy cô gái bàn kia, bên tai chợt vang lên câu hỏi của một cô gái đang uống ở đó: "Tiệm này vì sao gọi là Úy Nhiên Hồi Phong?"



Cô gái bên cạnh nói tiếp: "Không biết, có vẻ kỳ lạ... Có điều tôi thích tác giả Đại Đại có bút danh Úy Nhiên! Chỉ nhìn cái tên này, là tôi muốn tới rồi!" 



"Tên rất dễ nghe, đồ ăn cũng ăn rất ngon..."



Minh Thù liếc mắt nhìn cô bé kia, cất bước rời đi.



Đến lúc bọn họ ra tính tiền, được cho biết là miễn phí, mấy người tôi đỡ cậu, cậu đỡ tôi đứng hình tại chỗ. 



Tại sao lại được miễn phí?



Có điều say quá rồi, mấy cô cũng không hỏi việc này nhiều lắm.



Nhất định là ngày hôm nay các cô gặp được thiên sứ.