Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1530 : Hoa thần trên trời hạ xuống (33)

Ngày đăng: 03:22 20/04/20


Thượng Thần cổ vừa quy vị cứ như vậy triệu tập chúng thần mở hội nghị bên ngoài Thần Điện, hơn nữa còn tùy tiện ngồi theo phong cách kia.



Muốn ngồi thế nào liền ngồi thế đấy.



Nhưng không thể đứng.



Bởi vì Thượng Thần cổ ngửa đầu nhìn người rất khó chịu.



Thượng Thần cổ này cùng bọn hắn nghĩ tới có chút không giống.



Đương nhiên, bản thân là một Hoa Thần lại biến thành Thượng Thần cổ đã rất không thể tin được.



Người nào đó làm đồ ăn cho Minh Thù mang lên cái bàn nhỏ.



Minh Thù liền ngồi trên bậc thang.



Đáy lòng Hạnh Hoa hoảng sợ đến không chịu được, luôn cảm thấy một lát nữa sẽ có chuyện không tốt xảy ra.



Nhưng hiện tại cô ta cái gì cũng không làm được.



"Thần Cổ muốn nói chuyện gì?"



Thiên Đế cẩn thận hỏi Minh Thù.



Thời điểm Thượng Thần cổ tồn tại, hắn còn không biết ở nơi nào, nào dám cùng Minh Thù tự cao tự đại.



Coi như người trước mặt này nhìn rất quen mắt...



Hắn cũng không dám a.



Nghĩ đến thái độ trước kia mình đối với cô, Thiên Đế càng thấp thỏm, cô có thể sẽ tính sổ với mình hay không?



Chuông Luân Hồi cùng thiên đạo đều nhận định là Thượng Thần cổ, thân phận tuyệt đối không phải là giả.



"Không phải chuyện lớn gì, không cần khẩn trương."



Minh Thù không khác nào em gái nhà bên cười đến ngọt ngào.



Nhưng con mịa nó đây chính là Thượng Thần cổ!



Nói ngọt hay không đáy lòng bọn họ cũng không chắc, hoàn toàn ngọt không nổi, không biết cô có ý đồ gì.



Bọn họ nín thở mà đợi.



Minh Thù cười híp mắt nói: "Sau này Cửu trọng thiên nên trồng thêm nhiều trái cây, chủng loại có thể ăn được quá ít."



"..."



Chờ nửa ngày liền nói cái này?



Một Thượng Thần cổ như ngươi cần ăn cái gì sao?



Ngươi thế nhưng là Thần Tiên!



Có một chút tự giác của Thần Tiên hay không!



"Thần Cổ nói đúng lắm, ta lập tức cho người đi làm." Thiên Đế đáp ứng.




Chuyện kia là ai đúng ai sai, liếc qua liền thấy ngay.



Hiện tại lại kéo chuyện của Bắc Hải Long Vương ra...



"Hạnh Hoa!"



Thiên Đế trầm giọng lên tiếng.



"Chuyện của Bắc Hải Long Vương có liên quan đến ngươi?"



Hạnh Hoa ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Đế, giống như có chút không thể tin được.



Cô ta phảng phất đã dự liệu được gì, giãy dụa đứng dậy.



"Ta..."



"Bắc Hải Long Vương đến cùng là chết như thế nào, Hạnh Hoa ngươi cứ nói rõ ràng!" Thiên Đế cắt đứt cô ta.



Hạnh Hoa run rẩy cánh môi.



Chuyện của Bắc Hải Long Vương, Thiên Đế về sau khẳng định cũng có hoài nghi, thậm chí đã điều tra.



Có thể trong chuyện này liên lụy đến Lăng Vô con trai hắn cho nên mới áp xuống, những chuyện còn lại đều cho chính là Cẩm Sắt làm.



Xui xẻo chính là ở chỗ Cẩm Sắt trở về.



Thiên Đế chắc chắn sẽ không giao Lăng Vô ra.



Cho nên chỉ còn lại cô ta.



Lần này cô ta coi như bị vứt đi.



Tâm tình Thiên Đế cũng rất phức tạp.



Lúc trước xử lý Cẩm Sắt quá mức tùy ý, nghĩ tới dù sao cũng chỉ là một Hoa Thần, hạ xuống lửa giận của Bắc Hải mới là quan trọng.



Ai lại nghĩ tới sẽ có ngày hôm nay.



"Hạnh Hoa, Bắc Hải Long Vương chết có phải là ngươi vu oan cho Hoa Thần Cẩm Sắt hay không? Ngươi nói cho rõ ràng là làm như thế nào!"



"Không phải, ta không có!" Hạnh Hoa lên tiếng phản bác, cô ta không muốn bị vứt bỏ.



"Vì sao Cửu Linh Thần Cổ lại nói như thế? Chẳng lẽ Thần Cổ lại nói xấu ngươi!?" Thiên Đế cảnh cáo nhìn chằm chằm Hạnh Hoa.



Hạnh Hoa bị Thiên Đế nhìn chằm chằm, áp lực tăng gấp bội, cổ họng làm sao cũng nói không nên lời, phảng phất có người đang bóp chặt yết hầu của cô ta.



Không...



Hạnh Hoa lắc đầu.



Thế nhưng cô ta lại nghe thấy thanh âm của mình chậm rãi nói.



Từ lúc gặp phải Bắc Hải Long Vương, lại làm thế nào để giấu tín vật Bắc Hải Long Vương dùng để chứng minh cái chết của mình cùng người khác không có quan hệ.



Cuối cùng vu oan cho Cẩm Sắt.