Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1600 : Điện hạ nuông chiều (1)

Ngày đăng: 03:24 20/04/20


Lúc Minh Thù tỉnh lại là đang nằm bên trong bãi tha ma, một tiếng chim nào đó kêu quanh quẩn trong bãi tha ma.



Trong không khí tràn ngập một cỗ mùi vị khó ngửi, cách đó không xa còn có một bộ xác thối, phía trên có vài con quạ đen đứng đấy.



Cô đứng dậy, quạ đen chấn kinh, phạch phạch bay đi.



"A! Quỷ!"



Cách đó không xa có hai người ăn mặc như gia đinh đang ném một cỗ thi thể hoảng hốt chạy chạy bừa, xa xa còn có thể nghe thấy thanh âm bọn họ hô to có quỷ.



Minh Thù: "..."



Cô nhìn nơi mình nằm vừa rồi, lại nhìn nơi hai gia đinh kia ném thi thể.



Ở giữa có cỏ dại, cô đột nhiên đứng lên, đoán chừng là đã hù dọa đến hai người kia.



Bãi tha ma làm cho người ta không quá thoải mái, Minh Thù quyết định rời đi trước rồi tiếp thu ký ức.



-



Nguyên chủ tên là Thần Nguyệt, sát thủ trong tổ chức sát thủ Tiên Nguyệt Lâu.



Từ nhỏ đã được Tiên Nguyệt Lâu thu dưỡng, trải qua huấn luyện nghiêm khắc nhất, cuối cùng cũng bộc lộ hết tài năng trong các sát thủ.



Mắt thấy lâu chủ cao tuổi, muốn tại trong lâu tìm một sát thủ kế thừa vị trí lâu chủ.



Trong lâu có đông đảo sát thủ, lấy Thiên Địa Huyền Hoàng phân chia, có thể tranh đoạt vị trí lâu chủ nhất định phải là cấp bậc sát thủ Thiên.



Mà có khả năng cùng nguyên chủ tranh cao thấp nhất chính là Vãn Lạc cùng Tùy Phong.



Vãn Lạc là nữ tử giống nguyên chủ, Tùy Phong lại là nam tử.



Nguyên chủ có cảm tình đối với Tùy Phong, nhưng đáng tiếc Tùy Phong thích Vãn Lạc.



Thời điểm biết được hắn muốn tham dự cũng định từ bỏ.



Nhưng Vãn Lạc công kích cô, cuối cùng nguyên chủ vẫn tham gia, coi như không lấy được vị trí lâu chủ cũng phải vì Tùy Phong xóa bỏ chướng ngại.



Đây chính là suy nghĩ của nguyên chủ.



Nhưng cô không biết, Vãn Lạc là dự định tại sự kiện lần này diệt trừ vật chướng mắt là cô.



Nội dung so tài của bọn họ rất đơn giản, ai giết chết Dương Tấn Trung trước, người đó là lâu chủ đời tiếp theo.



Dương Tấn Trung chính là võ lâm hào kiệt quang minh lẫm liệt, địa vị trong võ lâm cực kỳ cao, võ công tự nhiên cũng lợi hại.



Muốn giết chết hắn cũng không dễ dàng như vậy.



Những người ám sát Dương Tấn Trung liên tiếp thất bại, nguyên chủ trà trộn vào Dương phủ chờ đợi thời cơ.



Nhưng cô không nghĩ tới, Vãn Lạc đã sớm bán cô cho Dương Tấn Trung.




Hoàng đế đương triều vô năng, Thái hậu nắm giữ triều chính.



Mà Thái hậu sủng hạnh gian thần, dẫn đến Thái tử điện hạ chính thống sống rất cực khổ.



-



Sắc trời bên ngoài đã sắp tối, xe ngựa dừng lại, có người ném thức ăn cho bọn họ.



Thái tử điện hạ bày ra vẻ mặt "Ta không ăn".



"Thật sự không ăn?" Minh Thù hỏi hắn.



"Không ăn." Thái tử điện hạ hừ lạnh.



"Vậy ta ăn." Minh Thù lập tức nói.



"..."



Thái tử điện hạ nhìn cô mấy lần, Minh Thù nhanh chóng giải quyết hết đồ ăn, giang tay ra, nhìn về phía hắn mỉm cười.



"..." Tên điêu dân!



Xe ngựa đi suốt đêm, không biết muốn đưa bọn họ đi nơi nào.



Xe ngựa lay động đến kịch liệt, Thái tử điện hạ được nuông chiều từ bé căn bản ngủ không được, ở bên kia nhích tới nhích lui.



Minh Thù mở mắt ra, hỏi: "Không ai cứu ngươi sao?"



"Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?" Thái tử điện hạ ôm cánh tay.



"Ta còn muốn thời điểm có người tới cứu Thái tử điện hạ, thuận tiện cứu luôn người vô tội này."



"Ngươi không phải sát thủ sao? Tự cứu chứ sao." Thái tử điện hạ hơi độc miệng.



"Trí nhớ của Thái tử điện hạ không tốt sao, không phải trước đó ta đã nói ta bị người ta phế đi võ công sao?"



"Ồ." Thái tử điện hạ chậm rãi phun thêm một câu: "Chúc mừng."



"..." Tên tiểu yêu tinh này!



Minh Thù quyết định không nói chuyện với hắn.



Tiểu yêu tinh này nhìn qua tựa hồ không có gì phòng bị, kì thật trong lòng phòng bị rất nặng.



Ngẫm lại cũng đúng, có một người cha không có cách nào dựa vào, còn có một Thái hậu cùng gian thần luôn nhìn chằm chằm, nếu ai hắn cũng tin tưởng, vậy có thể sống đến bây giờ sao?



Minh Thù mặc niệm ở trong lòng hắn rất đáng thương.



Lập tức cảm thấy tinh thần ổn định hơn hẳn.