Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 255 : Kiến Tập Tự Dưỡng (15)

Ngày đăng: 03:00 20/04/20


"Tiểu Hề, cậu nói nơi này là nơi nào? Thật lớn... Đúng thật chính là lâu đài, lần thu mộ này của chúng ta, thật sự trường đã tốn không ít tiền và công sức."



Nguyên Tịch vừa sắp xếp đồ, vừa nói với Minh Thù.



"Không biết."



Ít nhất hiện tại cô không biết.



Nguyên chủ không có học lớp này, đương nhiên không biết địa điểm bọn họ tổ chức thu mộ lần này là ở đâu.



Nhưng cô có tiếp viện bên ngoài.



Minh Thù không thấy Leon trả lời tin nhắn, nhưng lại nhận được điện thoại của hắn.



"Nữ vương, sao người lại chạy đến địa bàn Louis?"



Leon mở đầu một câu như vậy: "Ta lập tức dẫn người đến, ngài đừng hành động thiếu suy nghĩ."



"Đây là địa bàn Louis sao?"



Minh Thù nhướng mày.



Giá trị thù hận đưa tới cửa rồi!



"Đúng, nữ vương nhất định phải cẩn thận."



Leon không ngừng căn dặn: "Louis thích nhất là chơi âm mưu quỷ kế, hắn nhất định khiến người bất lợi."



Minh Thù khẽ cười một tiếng: "Đừng lo lắng, tôi có thể ứng phó."



Leon vẫn là không yên lòng, ở đầu dây bên kia vội vàng nói hai câu đã muốn dẫn người qua.



Leon ban đầu là một mãnh tướng trong những người dưới trướng của Vi Hề, ở trong thế giới con người một thời gian dài như vậy, đương nhiên không phải có ý gì khác.



Chỉ vì khiến cho Louis không bận tâm đến mình, hắn phải khiến bản thân trở thành một Huyết tộc không đàng hoàng, trầm mê sắc đẹp.



Chỉ có như vậy, Louis mới không đuổi cùng giết tận hắn.



Cuối cùng, Minh Thù ngăn cản Leon không cho hắn qua đây, thuận tiện sắp xếp cho hắn một nhiệm vụ điều tra Louis, lúc này hắn mới gạt đi ý muốn đến đây trong đầu Leon.



Sắp xếp đồ đạc trong phòng xong, mọi người đến nhà ăn tập hợp, chủ nhiệm chỉ nói vài việc cần chú ý, sau đó để mọi người dùng bữa, thời gian buổi chiều hoạt động tự do.



Nhà ăn đặc biệt lớn, Nguyên Tịch nhìn đến líu lưỡi.



Minh Thù lại nhìn chất lỏng đỏ tươi trong ly, khẽ nhíu mày.



Cô nhìn Huyết tộc bên cạnh, đó là máu nhân tạo rất bình thường.



Duy nhất chỉ có ly của cô lộ ra hương vị máu tươi, đoán chừng là để cô không phát hiện ra nên xen lẫn những hương vị khác để áp chế lại, nếu như không chú ý thật sự không phát hiện ra được.



Minh Thù nhìn chằm chằm cái ly đến ngơ ngẩn, Nguyên Tịch cắn bò bít tết, vươn tay chọt cô:




Vân Sách gác chéo chân, ngón tay vân vê cổ áo, tiếp tục nói:



"Bạn học Vi Hề, chủ nhân nơi này đối với cô đặc biệt có ác ý."



Lúc Tư Lạc và Andy tới, Minh Thù đã che cái ly lại, bọn họ cũng không phát hiện ly máu kia có gì khác thường.



Nhưng lúc này Vân Sách nói, làm bọn họ không tự chủ đưa mắt nhìn ly trên bàn.



"Có vấn đề gì không?"



Andy tò mò, hắn còn cố ý để sát vào ly ngửi ngửi, tuy rằng Minh Thù che miệng ly, cũng rất nghiêm mặt, Andy vẫn là ngửi thấy hương vị bên trong:



"Máu tươi."



Andy và Tư Lạc liếc nhau, hắn cười mỉa:



"Sao cậu lại đắc tội Louis?"



Thật sự bọn họ biết đây là địa bàn cùa ai.



Nếu như trước đây máu tươi là thứ tốt nhất để đãi khách, thì bây giờ đã khác rồi.



"Làm nổ khu giải trí của hắn." Minh Thù thờ ơ.



"Khụ khụ khụ..."



Andy sặc sụa.



Dáng vẻ Nguyên Tịch kinh ngạc đến ngây người.



Tư Lạc và Vân Sách đều lộ ra sắc mặt kinh ngạc, duy chỉ có Hạ Phù, mặt lạnh tanh, thật ra trong lòng của hắn đã bắt đầu lộn xộn.



Andy nhỏ giọng hỏi: "Vậy cậu còn dám tới đây, điên rồi sao?"



"Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con."



Minh Thù mỉm cười, bắt đầu phát ngôn bừa bãi:



"Tôi chuẩn bị oanh tạc nơi đây, các người nghĩ thế nào?"



"Cô oanh tạc thế nào?"



Tư Lạc cười nhạt: "Năng lực của cô hình như trở nên yếu đi? Đắc tội Louis, cho rằng có thể còn đường sống ra khỏi đây?"



Minh Thù cười nhạt không nói.



Sống không thể đi ra, vậy chết đi ra thôi.



Hơn nữa lúc ở mạt thế, cô lấy không ít thứ trong không gian, cho nổ một tòa thành hoàn toàn không thành vấn đề.