Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 413 : Chuyển Phát Nhanh Âm Dương (19)

Ngày đăng: 03:03 20/04/20


Trong khoảng thời gian này Tô Nhu đi sớm về trễ, mẹ Tô dường như cũng lười kiếm soát cô.



Tô Đồng mấy lần muốn tìm Tô Nhu nói chuyện, đều bị Tô Nhu khéo léo trốn tránh. Không lâu sau, Tô Nhu chuyển ra khỏi nhà, mẹ Tô có chút lo lắng nhưng Tô Nhu kiên trì, cuối cùng cũng không nói gì.



Minh Thù để Tiểu Hồng theo Tô Nhu, xem cô ta đang làm cái gì.



Ban đầu Tô Nhu đi học bình thường, tan học cũng không làm gì nhưng có một ngày Tiểu Hồng đột nhiên hoảng hốt chạy về báo cô thấy trong phòng của Tô Nhu có một con quỷ đáng sợ, con quỷ kia và Tô Nhu đang làm chuyện đó.



Mà cô còn bị con quỷ kia phát hiện, suýt nữa không chạy thoát.



"Đáng sợ hơn cả Linh Yển sao?"



Tiểu Hồng suy nghĩ một chút, run run bảo vệ địa vị của Linh Yển.



"Không phải như thế, chỉ là lợi hại hơn tôi, chắc chắn có thể ăn luôn tôi."



Lúc Minh Thù đi qua, chỗ ở của Tô Nhu đã không còn ai, chỉ lưu lại âm khí rất không tầm thường.



Trong gian phòng kia, Tô Nhu… đã trải qua điều gì?



Hoặc là có vật gì được thả ra?



[Nhiệm vụ phụ: Thu hoạch giá trị thù hận của Cô Dực]



Cô Dực?



Là ai đây?



Bây giờ đối tượng giá trị thù hận đã bắt đầu hướng tới người không biết sao?



Hài Hòa Hiệu, ngươi thích tung hỏa mù sao.



[Chính là con quỷ ở cùng với Tô Nhu, vì giá trị thù hận, ký chủ nỗ hãy lực lên.] Hài Hòa Hiệu nhắc nhở.



Minh Thù: "..."



Minh Thù bay tới trường học của Tô Nhu, Tô Nhu còn đang ở trường học.



Lúc tìm được cô ta, Tô Nhu đang nói chuyện cùng Tô Đồng.



Tô Đồng dường như đang hỏi gì đó, Tô Nhu cũng không che giấu giống như lúc trước, tỏ vẻ châm chọc nhìn Tô Đồng. Sau đó Tô Đồng đã bị cô ta đẩy xuống cầu thang, mà Tô Nhu lại làm động tác ra vẻ muốn kéo Tô Đồng lên, làm cho người xung quanh tưởng rằng Tô Đồng tự ngã xuống, còn Tô Nhu đang cố gắng kéo lên.



"A..." Cách đó không xa có học sinh hét lên.




Trong giọng nói của hắn mang theo vài phần lấy lòng và mê hoặc.



Tô Nhu: "..." Ai bắt nạt cô ta chứ, rõ ràng mỗi lần đều là cô ta bắt nạt mình.



"Buông cô ta ra." Giết cô ta, giá trị thù hận của trẫm làm sao xử lý, ngươi là một kẻ ngu si.



"Nếu như ta nhất định phải giết cô ta thì sao? "



Minh Thù mỉm cười: "Vậy ta sẽ đánh chết ngươi."



Linh Yển: "..."



Không hề giống với hệ thống đã nói cho hắn biết chút nào!



Nói gì mà bá đạo tổng tài tìm nơi tạ ơn lấy thân báo đáp, từ đó không rời, sống với nhau tới đầu bạc răng long?



Lại lừa điểm của lão tử.



Linh Yển bình ổn lại nội tâm, mặt lộ vẻ thất vọng nhưng cũng buông Tô Nhu ra. Tô Nhu được tự do, thở hồng hộc, run rẩy dựa vào tường, thận trọng và hoảng sợ nhìn hai con quỷ trước mặt.



Mục tiêu lúc đầu của Linh Yển cũng không phải là Tô Nhu, cho nên vì không để mình thành đối tượng tấn công, hắn vẫn cố gắng không đối đầu với cô ấy.



Ánh mắt Tô Nhu liếc nhìn Linh Yển và Minh Thù, cô chọn đúng thời cơ, chạy về một ngõ nhỏ khác.



"A..."



Tô Nhu bị một luồng sức mạnh kéo trở về.



Cô ta vừa giận vừa hận trừng mắt nhìn Minh Thù, vừa rồi là cô ra tay.



Minh Thù mỉm cười đi tới, phía sau cô có luồng ánh sáng giao thoa. Tô Nhu không biết có phải là mình bị ảo giác không mà thấy phía sau cô ta có thứ gì đó rất đáng sợ.



Tô Nhu lùi về phía sau, phía sau chỉ là bức tường lạnh như băng.



"Cô đừng qua đây..."



Lúc Tô Nhu bị đưa lên xe cứu thương của bệnh viện tâm thần nào đó, vẻ mặt còn ngơ ngác, cô không có bệnh mà!



*



Thực ra Hài Hòa Hiệu vẫn rất đáng yêu, vì giá trị thù hận nên lúc nhắc nhở vẫn rất nghiêm túc nhắc nhở, sẽ không che giấu giống các hệ thống khác, bắt ký chủ phải tự tìm hiểu.