Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích
Chương 562 : Hầu hạ ngô hoàng (17)
Ngày đăng: 03:05 20/04/20
Từ sau khi Minh Thù ngủ lại ở Tiên Vũ cung, trong cung trở nên bất thường, thứ gì tốt đều miễn phí dâng tặng đến Tiên Vũ cung.
Không chỉ có vậy, Minh Thù còn đặc biệt sai người thu thập các loại kỳ trân dị bảo cho vị hôn quân, toàn bộ đều ban thưởng đến Tiên Vũ cung.
Sau đó nghe phượng quân nói một câu rằng Tiên Vũ cung trông quá nhạt nhẽo, Minh Thù lại bắt đầu xây dựng cung điện mới.
Ân sủng của phượng quân có thể nói là vang bóng một thời.
Các đại thần thấy phượng quân trong cung này ngày càng được sủng ái, chỉ cảm thấy điều này không tốt.
Và đương sự cũng cảm thấy không được hay.
Kẻ thần kinh này đã đưa đẩy hắn đến trên đầu sóng ngọn gió, nàng ta nào đâu phải sủng ái? Rõ ràng chính là sự mưu sát!
Nhưng hắn ta còn không thể cự tuyệt.
Làm một vị minh quân rất khó.
Chỉ cần nửa tháng là làm được một vị hôn quân.
Mỗi lần thượng triều, các đại thần đều phải tạo cho bản thân một tâm lý đề phòng, tránh bị Minh Thù làm cho tức chết.
“Trời cũng đã vào thu, khí trời sao còn nóng bức như vậy?”
“Đúng vậy đúng vậy, thời tiết năm nay không biết sao nữa... Tâm trạng của bệ hạ gần đây cũng giống thời tiết vậy, thật khó đoán, Lý đại nhân hôm qua mới vừa bị đánh xong.”
“Hôm nay mọi người không có chuyện gì quan trọng để bẩm báo phải không?”
Mọi người im lặng một cách kỳ lạ, không ngờ lại có chuyện này.
Ninh Phù Dung đứng ở sát bên, vẻ mặt mờ nhạt nhìn bọn họ đợi thái giám truyền gọi, Ninh Phù Dung đi đầu tiến vào Kim Loan điện.
Đợi mọi người lần lượt đứng ngay ngắn, Minh Thù chậm rãi bước ra. Có một vài cung nữ theo sau, trong tay mỗi người đều đang bê món điểm tâm, lần lượt đặt lên long án.
Các đại thần đã quen với bộ dạng bỏ việc chính làm việc phụ này của nàng ta, nói nhiều sẽ bị đánh roi.
Để không bị ăn đòn, bọn họ chỉ có thể làm như không thấy gì.
Minh Thù ngồi xuống cầm một đống điểm tâm, ý bảo bọn họ bắt đầu biểu diễn.
Mỗi ngày đều nghe đám người này báo cáo những chuyện nhỏ nhặt, Minh Thù cũng rất buồn chán, đều muốn làm hôn quân hủy bỏ buổi triều sớm này đi.
“Bệ hạ, thần có tấu.”
Minh Thù lười biếng phất phất tay: “Nói.”
Minh Thù nheo mắt: “Ngươi muốn gả cho Mạnh Lương?”
Ninh Phù Dung chợt ngẩng đầu, sau đó nghĩ kỹ lại. Gần đây nàng hành động cũng không có gì phạm cấm kỵ, nàng biết cũng không có gì lạ.
“Thần tấu xin gả cho Mạnh Lương tướng quân, cũng xin bệ hạ tác thành cho.”
Quần thần lại một phen náo động.
Thừa tướng thực sự muốn cưới Mạnh Lương. Mạnh gia có binh quyền, thừa tướng có thực quyền, hai người này hợp lại thì còn gì nữa.
Việc này hầu như là không thể... Bất kỳ vị đế vương nào cũng không thể đồng ý.
“Nếu như điều này có thể giúp ngươi có gan tạo phản hơn thì trẫm chuẩn tấu, tùy ý thành hôn.”
Phụt...
Các đại thần chỉ cảm thấy hai má bị tát đau nhói.
Rất tốt, bọn họ có một vị nữ hoàng khác biệt.
Vị sử quan ghi chép bên cạnh tự hồ như muốn điên lên, việc đặc biệt thế này thì biết viết sao đây?
Nữ hoàng bệ hạ khuyến khích thừa tướng đại nhân tạo phản? Còn chủ động tặng binh quyền?
Tim Ninh Phù Dung cũng đập loạn xạ nhưng nét mặt vẫn giữ bình tĩnh: “Tạ chủ long ân.”
“Không cần khách sáo, sớm ngày tạo phản.”
Các đại thần: “...” Đây e là nữ hoàng giả.
“Không còn chuyện gì, bãi triều đi.” Minh Thù cầm điểm tâm rời đi, về cơ bản không đợi bọn họ nói gì.
Minh Thù vừa đi, các đại thần tự dưng thở phào. Nàng lười biếng ngồi ở trên kia, bọn họ lại không thấy được một chút thoải mái nào.
“Bệ hạ không phải đã bị điều gì đó kích thích đấy chứ?”
“Không phải bệ hạ đã bị trúng tà đó chứ?”
“Bệ hạ và thừa tướng rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Trước đây muốn thừa tướng tiến cung, thừa tướng không đồng ý, nàng xoay người liền muốn phong Tuyên Đế triều trước là phượng quân.
Giờ khuyến khích thừa tướng tạo phản...