Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 600 : Giới thượng lưu thật phức tạp (23)

Ngày đăng: 03:06 20/04/20


Minh Thù cầm bánh bao đi ra, người trên con phố đối diện làm cho Minh Thù liếc mắt đã bắt được. 



Chủ yếu là người đó có khí chất thần kinh khác với người qua đường, khiến người cô muốn quên cũng rất khó. 



Lạc Xuyên dựa vào bồn hoa đối diện nhìn cô bên này, cách dòng xe cộ và đám đông Minh Thù rõ ràng nhìn thấy trên mặt hắn mang nụ cười đúng chất thần kinh. 



Minh Thù mở bánh bao ra cắn hai miếng bảo thư ký chờ mình ở đây, cô nhấc chân đi về hướng đường cái đối diện. 



Lạc Xuyên đứng yên, vẫn ung dung chờ Minh Thù. 



Đợi Minh Thù tới gần, hắn nhếch khóe môi lên cảm thán một tiếng: "Hứa tổng thật may mắn." 



Minh Thù nhấc chân giẫm lên, Lạc Xuyên phản ứng nhanh chóng dùng tốc độ quái dị nhảy đến bên cạnh. 



"Con gái sử dụng bạo lực không đáng yêu chút nào." 



Minh Thù mỉm cười: "Tôi sẽ cho anh biết một chút về việc con gái sử dụng bạo lực cũng rất đáng yêu." 



"Vậy sao?" Lạc Xuyên khá hứng thú: "Vậy tôi còn muốn..." 



"Bộp…" 



Lạc Xuyên lần nữa tránh khỏi sự tấn công của Minh Thù, hắn nói tiếp lời chưa nói xong: "Mở mộng tầm mắt, hy vọng Hứa tổng không để cho tôi thất vọng." 



Minh Thù dùng quả đấm đáp lại lời của hắn. 



Lạc Xuyên tự tin chính mình có thể đối phó Minh Thù, thế nhưng mấy hiệp sau Lạc Xuyên cảm thấy có chút chật vật. 



Hắn nghiêm túc vài phần, hai người đánh nhau ngay trên đường thu hút một số người vây xem, thậm chí có người lấy điện thoại di động ra chụp ảnh quay phim. 



Lạc Xuyên chiêu thức rõ ràng cho thấy đã có học qua, quyền cước rõ ràng chính xác không giống với loại học bừa của Minh Thù, thế nhưng học bừa cũng có chỗ tốt của nó. 



Lạc Xuyên không cách nào nhìn ra được Minh Thù sẽ ra chiêu như thế nào, chiêu thức của cô nối liền nhưng không có quy luật. 



Minh Thù thấy đúng thời cơ thừa dịp Lạc Xuyên né tránh, đột nhiên từ bên cạnh bồn hoa bẻ một cành cây, cành cây mang theo lực đạo đánh vào bên hông Lạc Xuyên. 



Lạc Xuyên vốn là không để ý, cành cây đánh xuống có thể có bao nhiêu sức mạnh. 



Nhưng khi cành cây hạ xuống, hắn cảm giác bên hông mình đau điếng sau đó tỏ vẻ đau đớn. 




Hoắc Đình sắc mặt càng tối xuống: "Xử lý sạch sẽ, không nên để cho người khác điều tra được điều gì." 



Vụ nổ và tai nạn xe hoàn toàn là hai việc khác nhau, giờ cảnh sát và đám phóng viên bên kia nhất định sẽ tham gia, điều tra được điều gì hắn bên này cũng phiền phức. 



"Hoắc tổng yên tâm." 



"Đi điều tra một chút chuyện này, vụ nổ không có khả năng xảy ra lại trùng hợp như vậy." 



"Vâng." 



-



Minh Thù là chủ nhân của chiếc xe bị nổ, hơn nữa trùng hợp như vậy, tại lúc vụ nổ xảy ra rời khỏi xe cho nên được mời đến đồn cảnh sát làm khách. 



Nhưng cô vô tội cho nên chép xong khẩu cung liền được thả ra. 



Lạc Xuyên dám khua chiêng múa trống xuất hiện ở hiện trường như vậy, nhất định là chuẩn bị chu đáo mọi chuyện nên làm sao có thể bị bắt. 



Thế nhưng nhóm người khác... là người của Hoắc Đình, hay là của Hạ Liên? 



Dù sao đều không khác mấy, dù là ai thì cũng tính sổ cho Hạ Liên. 



***



[Hài Hòa Hiệu] 



Hạ Liên: Tôi đã làm sai điều gì? Không phải tôi làm cũng muốn tính cho tôi? 



Minh Thù: Cô có giá trị thù hận mà. 



Tiểu tiên nữ: Giá trị thù hận lại không thể ăn, nhanh để cho bọn họ bỏ phiếu, ta đổi đồ ăn vặt cho con. 



Minh Thù: Mẹ không gạt con chứ? 



Tiểu tiên nữ: Lừa con làm cái gì? Co là con gái của ta! 



Minh Thù: Vậy các ngươi bỏ phiếu đi, vì đồ ăn vặt vì chính nghĩa!