Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 685 : Lão sư không chịu lấy chồng (3)

Ngày đăng: 03:07 20/04/20


Cơ thể Minh Thù mất nước, nghỉ ngơi một lát thì không có chuyện gì lớn.



Bác sĩ tấm tắc khen, nói thể chất cô rất tốt.



Minh Thù lấy thuốc rồi rời khỏi phòng y tế, đúng lúc này là lúc tan học. Minh Thù cũng không quay về phòng học mà đi ra khỏi trường. 



"Nam Chi, ngươi đứng lại cho ta!"



Minh Thù mới vừa đi khỏi cổng trường liền có người gọi lại.



Minh Thù vung vẫy thuốc trong tay, quay đầu nhìn người vừa kêu tên mình, là một cô gái tóc ngắn, đồng phục học sinh biến tấu ngô không ra ngô khoai không ra khoai, tóc thì nhuộm tím nhuộm xanh. 



Cô ta dẫn theo vài nữ sinh, hùng hổ đi đến chỗ Minh Thù… nhìn hơi quen quen.



"Nam Chi, lần trước đã hẹn xong ngày hôm nay, làm sao, sợ rồi muốn bỏ chạy?" Nữ sinh không cao bằng Minh Thù nói, chỉ có thể ưỡn ngực để lấy khí thế cho mình.



Minh Thù móc cái túi vào ngón tay, xoay xoay cổ tay, túi nilon cũng theo ngón tay cô xoay tròn. 



"Hẹn cái gì? Hẹn hò?"



Giọng nói của Minh Thù dịu dàng vang lên, vẻ mặt ngoan hiền, hoàn toàn mất hết sự sắc sảo thường ngày, còn có khí chất hơn so với các thiên kim nhà giàu có ở trường học này.



Nữ sinh kia ngẩn ra. 



Một lúc sau, nữ sinh mới lên tiếng: "Nam Chi ngươi giả ngốc cái gì, nếu như ngươi sợ cứ việc nói thẳng, chúng ta cũng sẽ không chê cười ngươi, các chị em mọi người nói có đúng hay không?"



"Trước đây còn nói cái gì một chọi năm, bây giờ sợ rồi. Nam Chi, ngươi cũng chỉ biết khoác lác?"



"Ta còn tưởng ngươi lợi hại thế nào…" 



Nữ sinh mang người tới, nói hai ba câu xem thường Minh Thù.



Nữ sinh hít một hơi, ngực ưỡn nói: "Nam Chi, hôm nay khiến ngươi phải sợ rồi, chỉ cần đứng ở chỗ này, hô to ba tiếng ta là heo, chúng ta sẽ bỏ qua cho ngươi, như thế nào?"



Túi nilon chuyển động không nhanh không chậm theo ngón tay Minh Thù, giống như kim đồng hồ đang chạy. 



Cô đang suy nghĩ xem, nguyên chủ đã đồng ý hẹn với năm người trước mặt này vào lúc nào.



Lúc lâu sau, ngón tay Minh Thù đột nhiên dừng lại.



Một tuần trước. 



Nguyên chủ hẹn một chọi năm với năm người này.



"Ta đói rồi, không muốn đánh nhau." Minh Thù nhẹ nhàng nói: "Hôm khác đi!"



"Hôm khác? Ta nhổ vào, hôm nay hoặc là ngươi đánh với bọn ta hoặc là hô to ba tiếng, bằng không ngươi đừng hòng đi!" đối phương không chịu từ bỏ. 




Minh Thù thu tầm mắt lại, mặc kệ là ai đến.



"Nam Chi, ngươi ra ngoài một chút." Nam sinh nhịn không được lên tiếng: "Ta có lời muốn nói với ngươi." 



Minh Thù vung tay như bình thường hay đuổi con ruồi nói: "Ngươi yên tâm, ta sẽ không nói ra chuyện ở nhà vệ sinh cho người khác biết."



Sắc mặt Bùi Cẩn trong nháy mắt đen lại.



Bà nó chứ, ngươi nói ở trước mặt nhiều người như vậy, còn nói sẽ không nói cho người khác biết? 



Mà nghe được từ then chốt mọi người xôn xao vây lại xem, cái gì nhà vệ sinh? Ở nhà vệ sinh đã xảy ra chuyện gì? Nam thần Bùi Cẩn và Nam Chi?



Bùi Cẩn trực tiếp đi vào phòng học, thấp giọng nói: "Nam Chi ngươi theo ta ra ngoài."



Minh Thù lắc đầu nói: "Ta không hẹn với ngươi, An Khả Khả mà biết sẽ giết chết ta." 



Bùi Cẩn: "…"



Cô ta nói lời điên khùng gì đó.



Hai mắt Bùi Cẩn tỉ mỉ quan sát Minh Thù, nữ sinh này dường như có chút không giống với trước đây. Đương nhiên Nam Chi chuyển tới trường chưa được bao lâu, hắn cũng không hiểu rõ người này. 



Bùi Cẩn liếc mắt nhìn bốn phía. Ở trường cấp ba Thanh Vân hắn còn bị đối xử như vậy, trên mặt không tránh khỏi có chút chịu không nổi.



"Nam Chi, ngươi không muốn sống ở cấp ba Thanh Vân nữa, đến sân thượng vào thời gian nghỉ trưa."



Hả! 



Thằng nhãi chết bầm này còn muốn làm cho trẫm không sống được nữa.



Trẫm không đi!



Xem ngươi có thể làm gì! 



"Reng reng…"



Bùi Cẩn vừa dứt lời, chuông vào học vang lên.



Tiết thứ nhất từ bên ngoài thầy giáo tiến vào, Bùi Cẩn cũng không tiện ở lâu, liếc mắt cảnh cáo Minh Thù rồi rời khỏi phòng học. 



"Các em mở sách…"



Đủ các loại âm thanh trong phòng học vang lên, ở phía trên thầy giáo tự mình độc thoại, người ở phía dưới thì ăn, ngủ, học môn khác, chơi điện thoại.



Minh Thù gục lên bàn, ngẩn người cắn ống hút sữa chua.