Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 829 : Kỷ nguyên tinh hệ (7)

Ngày đăng: 03:10 20/04/20


"Vực... Vực chủ tìm tôi?"



Dường như hắn không có phạm lỗi gì... phạm sai lầm cũng là Quyển Mao kia.



“Cái khoang lạnh kia...” 



"Không biết, vực chủ, tôi không biết cái khoang lạnh kia, là hắn đòi phải cầm trở về." Chỉ nửa phút mà Tiểu Trục đã bán Quyển Mao đi.



Sao... Sao chết hay không chết cũng do mình chịu vậy?



Dù sao hắn cũng không gánh nổi họa này. 



"Người đâu?"



Tiểu Trục vò vò đầu: "Phòng thí nghiệm. Hắn không ra chúng ta cũng không thể vào.”



Quyển Mao đã ở phòng thí nghiệm mấy ngày, tinh thần của người nhặt về cũng khá hơn một chút, nhưng vẫn không thể nói chuyện. 



Cả ngày im lặng ở trong phòng, không phải thơ thẫn thì là ngủ.



Nhưng dựa theo tình hình kiểm tra từng ngày, tốc độ hồi phục của người này nhanh đến kinh hồn.



Lúc đầu chẩn đoán tinh thần của hắn không qua cấp B, cấp độ này cũng khá bình thường, nhưng chỉ qua mấy ngày ngắn ngủi, tinh thần đã đạt được A+. 



Ngay cả Tiểu Trục cũng nói, hắn chưa thấy qua tình huống như vậy bao giờ.



Dù là ai đi chăng nửa thì tinh thần cũng đều cố định, trừ phi có những thời cơ không bình thường, nếu không cả đời này tinh thần cũng sẽ không thay đổi.



Càng chưa nói giống như lúc này đây, không ngừng tăng trưởng. 



"Người này rất có giá trị nghiên cứu." Tiểu Trục chọc vào khuôn mặt nhỏ của hắn, gương mặt chăm chú: "Vực chủ, tôi có thể thu hồi hắn không đưa cho cô không?"



Minh Thù nhướng mày: "Nằm mơ đi."



"Haiz." Tiểu Trục ghé vào bề mặt thủy tinh, nhìn người ở bên trong, thực sự muốn nghiên cứu một chút. 



Tại sao Quyển Mao lại muốn tặng hắn cho vực chủ?



Rõ ràng là bọn họ nhặt về mà!



Dù là thi thể cũng là do bọn hắn nhặt về! 



Hướng này chỉ có hắn mới nhìn vào bên trong được, thế nhưng bên trong nhìn không thấy bên ngoài, Tiểu Trục không có hình tượng chảy cả nước bọt nhìn người bên trong, hai người ngăn cách bằng tấm thủy tinh, mà người ở bên trong cũng nghiêng đầu nhìn qua.
Kỷ gia.



Kỷ Niên.



Chút ký ức trong đầu Minh Thù bắt đầu tự động hiện lên. 



Hèn gì cô cảm thấy người này nhìn quen mắt.



Cha của nguyên chủ có một đoạn thời gian đặc biệt chật vật, vì bảo vệ nguyên chủ, cô bị đưa đến tinh vực Hoa Hạ, vốn là đưa cô đi tị nạn, chưa từng nghĩ trên đường xảy ra chuyện ngoài ý muốn.



Cô lạc mọi người, chính Kỷ gia đã nuôi dưỡng cô. 



Mà người dẫn cô về Kỷ gia, tên là Kỷ Niên.



Nhưng trong trí nhớ Kỷ Niên là chàng trai như ánh mặt trời, khác hoàn toàn với người kỳ lạ trước mặt này.



Nguyên chủ được nuôi dưỡng nửa năm, nửa năm sau cha nguyên chủ giải quyết hết phiền phức lập tức nhận cô về. 



Ngay từ đầu nguyên chủ đã có ấn tượng rất sâu sắc với Kỷ Niên, nhưng thời gian trôi qua, cách nhau một tinh vực, đoạn ký ức từ từ nhạt dần.



Tiểu Trục: "Tại sao hắn ở trong khoanh lạnh năm mươi năm?"



Quyển Mao: "Kỷ gia vốn là danh môn vọng tộc ở Hoa Hạ, sau đó còn cưới tinh vực Thiên Xà, đại tiểu thư của gia tộc Quỳnh Tư, Kỷ gia thịnh một thời, Kỷ Niên chính là con trai của đại tiểu thư của gia tộc Quỳnh Tư kia. Lúc kiểm tra lực tinh thần nghe nói là cấp SS, nhưng cũng nghe đồn rằng còn cao hơn cả cấp SS, nhưng không có chứng cứ chứng minh." 



Tiểu thiếu gia Kỷ gia này ngậm muỗng vàng sinh ra, là cậu ấm nổi bật nhất của Kỷ gia.



Nhưng hắn quá chói mắt nên cũng chướng mắt.



Từ nhỏ đến lớn số lần hắn bị ám sát vô số. 



Đến một ngày nào đó vị tiểu thiếu gia này đột nhiên mất tích, sống không thấy người chết không thấy xác.



Cha mẹ hắn cũng vì tìm hắn, không bao lâu cũng đều gặp chuyện không may.



Về phần tại sao trong khoang lạnh, những người ngoài cuộc như họ không hề biết. 



"Việc này lúc đó ầm ĩ rất lớn, tôi nhớ lão vực chủ còn vội vàng giúp đi tìm nữa đó." Quyển Mao cảm thán một tiếng: “Nếu không phải chúng ta nhặt được khoang lạnh kiệt tác kinh điển của Kỷ gia, tôi thực sự không đoán ra được.”



Máy móc và khoang lạnh của Kỷ gia đều do tinh vực Hoa Hạ chọn, thậm chí toàn bộ tinh hệ đều đang sử dụng.



Nhưng bây giờ vinh quang này đã bắt đầu suy yếu.