Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 932 : Thần thám thấy quỷ (12)

Ngày đăng: 03:12 20/04/20


“Không có chuyện gì nữa thì tôi đi nhé.”



Minh Thù cất bước ra ngoài.



Đúng lúc cô đi tới cửa, giọng nói của Khổng Kiến Quốc vang lên lần nữa: “Sao cô điều tra ra tôi?” 



Minh Thù xoay người lại, đôi mắt hung ác của Khổng Kiến Quốc nhìn chằm chằm cô.



Hắn tự nhận không có bất kỳ sơ hở nào, đám cảnh sát kia đã điều tra lâu như vậy cũng không được manh mối gì, sao cô lại điều tra ra mình?



“Tôi không điều tra.” Vẻ mặt Minh Thù vô tội, thành thật nói: “Tôi chỉ hỏi người khác một chút.” 



“Người khác?” Hỏi ai?



Minh Thù như nhớ tới gì đó liền chậm rãi sửa lại: “À, không đúng, không phải người khác mà là quỷ.”



Khổng Kiến Quốc trợn to mắt. 



“Anh không tin tôi?” Hai tay Minh Thù khoanh trước ngực, khóe môi khẽ nhếch lên: “Anh nghĩ lại xem, anh làm kín đáo như vậy ai có thể bắt được anh? Nhưng quỷ thì khác, anh không nhìn thấy bọn họ anh sẽ đề phòng họ sao? Lúc anh giết người nói không chừng bọn họ đang ở bên cạnh anh…”



Từ khi tự thú đến lúc nhận tội, trong mắt Khổng Kiến Quốc đều không có mấy cảm xúc, lạnh như băng không giống người.



Nhưng lúc này hắn lại lộ ra sự sợ hãi. 



“Quỷ…”



Hắn vất vả phun ra chữ này.



Hắn thấy ánh mắt của Minh Thù rất kỳ quái. 



Như là thấy thứ gì đó hiếm hoi.



Hoặc là thấy thứ gì đó khiến người ta sợ hãi.



“Anh biết cái gì?” Minh Thù tiến về trước hai bước. 



Khổng Kiến Quốc đột nhiên cười lớn.



Âm thanh kia vọng lại trong phòng thẩm vấn trống không, vô cùng đáng sợ.



“Ngự Quỷ thuật (*), thì ra là lời đồn có thật, ha ha, rơi vào tay cô tôi tự nhận xui xẻo.” 



Ngự Quỷ thuật?



Cùng lắm là cô cũng chỉ có thể giao tiếp với quỷ.



Hơn nữa thế giới này vốn dĩ không có sức tấn công. 



Sao có thể nói là Ngự Quỷ thuật?



“Anh biết gì nữa?”



Ánh mắt hung ác của Khổng Kiến Quốc nhìn cô mấy lần: “Cô không biết?” 



Minh Thù không trả lời.



Mang trên mặt nụ cười thản nhiên, Khổng Kiến Quốc cũng không rõ lắm ý của cô là gì.



Làm một người từ đầu đến cuối không có bất kỳ thay đổi nào… 



Không phải vẻ mặt bình thường không thay đổi gì, loại người như vậy chỉ là giấu đi tâm tình của mình.




Hàng Hàng… cũng chính là nữ chính, đưa thực đơn cho Minh Thù trước, sau khi Minh Thù gọi xong mới gọi cho mình và Hàng Tử Thần. 



Đợi bồi bàn lui xuống, Hàng Hàng nói: “Lần trước thực sự rất cám ơn cô, Tử Thần may mắn không sao, nếu không tôi cũng không biết phải làm sao.”



“Không phải lần nào cũng có thể gặp người như tôi.” Ngoan như vậy, món hàng thơm phức trong mắt kẻ buôn lậu.



Cũng chính là trẫm lương thiện. 



“Là lỗi của tôi.” Hàng Hàng rất hối hận: "Buổi trưa Tử Thần giận dỗi tôi không ăn gì, đói bụng nên chạy xuống xe…"



Hàng Hàng nói cám ơn xong, đúng lúc đồ ăn cũng lên tới.



“Chị ơi, cho chị uống này, ngon lắm đấy.” 



“Chị ơi, cái này ăn ngon lắm…”



“Chị ơi, điểm tâm này rất ngon…”



Toàn bộ quá trình đều là giọng nói của Hàng Tử Thần. 



Ăn cơm xong, khi chào tạm biệt, Hàng Hàng cười nói: “Tử Thần rất ít khi thích ai đó như vậy, có cơ hội lại mời Thiên tiểu thư đến chơi.”



Minh Thù: “…” Không hề muốn, nhất định là đứa trẻ nghịch ngợm này muốn cướp đồ ăn vặt của trẫm.







Buổi tối.



Xe của Cố Tri dừng bên ngoài văn phòng Thập Tam Nguyệt.



Hắn nhìn tòa nhà cũ kỹ, cô ở chỗ như vậy ư? Nơi này có người ở sao? Người có thể ở đây sao? 



Sao vợ lại ở chỗ như thế này…



Cô nên ở chỗ như vậy!



Để cô gian lận! 



Cố Tri nằm gục vào tay lái, không đau lòng không đau lòng, không đau lòng tí nào cả, nghĩ lại chuyện cô làm có phải vô cùng đáng giận hay không.



Cố Tri tìm lại lửa giận, lúc này mới bất đắc dĩ lấy di động ra gọi.



Cô gái xuất hiện bên cạnh xe rất nhanh chóng, mang theo túi lớn lên xe. 



“Cái gì vậy?” Cố Tri cảnh giác nhìn chằm chằm vào cái túi lớn, giống như là nhìn một quả bom.



“Quà tặng cho anh.”



“…” 



Cố Tri cảm giác mình vẫn là không nên hỏi nữa, yên lặng khởi động xe, tạo tư thế đua xe, lái thẳng một mạch đến Hoan Lạc Thành.



Quản lý mở cửa đúng lúc nhìn thấy Cố Tri thì hấp ta hấp tấp chạy tới: “Cố tiên sinh, lại có chuyện gì cần chúng tôi phối hợp sao?”



“Đến chơi.” Cố Tri cao ngạo lạnh lùng hỏi: “Hà Nhân Niệm ở phòng nào?” 



***



(*) Ngự Quỷ thuật: Thuật sai khiến mai quỷ.