Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 977 : Minh chủ chỉ giáo (22)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Bánh Bao còn tưởng rằng Minh Thù xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nhìn thấy bọn họ trở về, mau để cho bọn họ lên xe ngựa thay quần áo.



Trận mưa này cứ thế đổ xuống, không ai kịp phòng bị.



Dung Ly cúi đầu cởi y phục ướt ra, Minh Thù dựa vào bên cạnh ăn trái cây, vẫn mặc trên người bộ y phục ướt sũng kia. 



"Minh chủ... nàng không thay đồ sao?" Dung Ly cầm y phục, có điểm luống cuống nhìn nàng.



Bọn họ tuy là chung chăn chung gối nhưng ngoài hôn nhau, còn lại chưa từng xảy ra chuyện gì.



"Ngươi thay đồ trước." 



"Ừ..." Lão tử lại cởi y phục trước mặt vợ, thật lo lắng.



Hay là lúc cởi y phục rồi giả vờ ngã?



Sau đó có thể cùng vợ... 



"Ngươi vui cái gì, dính nước mưa nên bị bệnh rồi?"



Dung Ly theo bản năng sờ mặt, hắn vui vẻ sao? Làm gì có...



Nhìn thấy sắc mặt Minh Thù, hắn nghiến răng: "Minh chủ sao lại trêu đùa ta." 



"Đi thôi, ta đi trêu đùa giáo chủ." Minh Thù vén rèm xe lên, chuẩn bị xuống xe.



Dung Ly nhào qua: "Đừng... Đừng đi."



Minh Thù che đầu tránh đụng vào thành xe: "Tránh ra." 



"Vậy nàng đi sao?" Luôn luôn có người muốn chiếm góc nhà của lão tử, không thể tha thứ.



"Không đi, không đi, ngươi không thấy phiền sao, thay đồ nhanh lên."



Dung Ly thay quần áo xong, liếc nhìn Minh Thù thay quần áo, tốc độ của nàng rất nhanh hầu như cái gì cũng không thấy, nàng đã mặc xong y phục rồi ngồi xuống. 



Dung Ly suy nghĩ kỹ một chút, nàng như bây giờ không nên tức giận.



Có điều...



Nàng đối với chuyện này dường như không có hứng thú. 



Từ khi hắn nói đến bây giờ, nàng không có nhiều hơn năm vấn đề.



Có điều nàng không có hứng thú là tốt nhất.




"Nếu như không phải nàng ta, lúc trước khi vây quét Ma giáo, vì sao nàng ta không giúp một tay?"



Môn chủ Phi Hổ môn trong lúc nhất thời không biết nói gì. 



Đám người rất nhanh giết đến phủ minh chủ.



"Thanh La lăn ra đây!"



Cửa lớn phủ minh chủ đóng chặt, vốn tưởng rằng đối phương sẽ không mở cửa, nhưng không nghĩ đến vừa kêu một tiếng, cửa lớn màu đỏ đã từ từ mở ra. 



Đệ tử của phủ minh chủ bên trong chạy tới, mang theo bàn ghế nhanh chóng dọn dẹp tại cửa chính.



Minh Thù thản nhiên từ bên trong đi ra, vén y phục ngồi xuống hai chân vắt chéo.



Minh Thù dường như nhìn thấy một đám lớn phiếu đổi đồ ăn vặt trước mặt, lúc này mắt lóe tia sáng nụ cười trên môi cũng vô cùng chói mắt. 



"Bày ra trận thế lớn như vậy tới tìm ta, là nghĩ đến ta sao?"



"Thanh La, ngươi cấu kết với Ma giáo còn không đưa tay chịu trói!"



"Ngươi nói ta cấu kết Ma giáo, ta còn đưa tay chịu trói, ta có bệnh sao?" Minh Thù lắc ngón chân: "Coi như ta câu kết với Ma giáo thật thì sao nào, các ngươi làm gì được ta?" 



Minh Thù đổ vỏ quen rồi.



Chỉ cần có thể tăng giá trị thù hận đều là đồ tốt.



"Nghe thấy chưa! Mọi người đều nghe rồi đó! Nàng ta chính miệng thừa nhận đã cấu kết với Ma giáo!" 



Lúc trước còn có một số người không tin, lúc này không thể không tin.



Dù sao chính miệng minh chủ đã thừa nhận.



"Ngươi giấu những người của Ma giáo đi đâu rồi?" 



Môn chủ Phi Hổ môn đứng ở trong đám người, biểu cảm phức tạp.



Một nam nhân trung niên mặt mũi hiền lành trong đám người đưa tay lên, ý bảo đám người ồn ào yên tĩnh lại.



Hắn tiến lên hai bước khuyên: "Thanh La, giờ lập công chuộc tội vẫn còn kịp, không nên sai lại càng sai, người của Ma giáo không phải tốt lành gì, chúng ta tin tưởng ngươi là bị người khác mê hoặc quay đầu lại là bờ." 



Minh Thù cười nói: "Không có, ta chính là muốn bao che cho bọn họ."



Nam nhân trung niên: "..."