Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 978 : Minh chủ chỉ giáo (23)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


"Chờ đã, những lời nói này... Ta xem ra nàng đã bị những người của Ma giáo tẩy não rồi."



"Mau nói cho chúng ta biết Ma giáo trốn ở đâu, nếu không... đừng trách chúng ta không nể mặt!"



Đoàn người lần nữa ồn ào náo động đứng lên. 



Thân thể Minh Thù cực kỳ buông lỏng dựa vào ghế, hai tay đặt ở trên thành ghế, đây là một tư thế không hề phòng bị.



Tình huống như vậy hoặc là không nhận thấy được nguy hiểm, hoặc là không thèm để nguy hiểm vào trong mắt.



Hiển nhiên Minh Thù thuộc kiểu người phía sau. 



"Ma đầu ở đâu!"



"Mau giao bọn chúng ra đây!"



"Giao ra đây!" 



Minh Thù quay đầu hỏi người phía sau: "Gần đây có chỗ nào có thể giấu người không?"



Người kia đang bị sự việc trước mặt làm cho hoảng sợ, nghe câu hỏi của Minh Thù, hắn lấy lại tinh thần: "Song Phong sơn có thể giấu người, ở vùng ngoại ô còn có một ngôi miếu đổ nát, hẳn là... cũng có thể."



Minh Thù thuật lại lời hắn một lượt. 



Giang hồ hào kiệt: "..."



Coi bọn họ là khỉ để trêu đùa sao!



Biểu cảm của Minh Thù như muốn viết – trẫm chính là đang đùa giỡn với các ngươi, có giỏi thì đánh ta đi. 



"Nếu không để ta giúp các ngươi hỏi thử xem còn nơi nào có thể giấu người không, tuy phủ minh chủ không nhiều người lắm, nhưng những người thích nghe ngóng cũng không ít."



"Thanh La!" Ở dưới có người tức giận đến giơ chân.



"Ồ." Minh Thù ngây thơ đáp một tiếng. 



"..."



Cái này giống như đấm vào chăn bông, người ở đây có tức giận như thế nào, đối phương căn bản cũng không tiếp chiêu.



"Đừng nói nhảm, bắt nàng ta lại, ta không tin không hỏi được Ma giáo ở đâu." 



Việc này...



Mọi người nhìn nhau vài lần.



Đoán chừng cũng thấy không tốt lắm. 



Dù sao nàng vẫn mang danh là minh chủ võ lâm.




Nàng ta chỉ ngồi ăn với uống, có người nói nàng, nàng cho người đánh, đánh đến không dám nói nữa mới thôi. 



Trác công tử nhíu mày: "Ta cũng không ngờ nàng ta lợi hại như vậy."



"Trác đại ca, huynh đồng ý với ta phải cho nàng ta chịu trừng phạt." Khương Linh đi qua, chủ động ngồi vào trong lòng Trác công tử: "Ta bây giờ nghĩ tới chuyện lúc trước, thân thể đã cảm thấy đau quá."



"Nhiều người như vậy đều không phải là đối thủ của nàng..." Trác công tử muốn nói là cần chờ một đoạn thời gian, chờ cơ hội. 



"Trác đại ca, huynh không thích ta có phải không." Khương Linh nũng nịu.



"Bây giờ quả thực cũng không có cách nào."



Khương Linh đứng bật dậy: "Trác đại ca, gần đây huynh rất lạnh nhạt với ta, nếu như huynh không thích ta nữa... thì nói cho ta biết." 



Khương Linh mạnh miệng nói xong, xoay người chạy ra khỏi phòng.



Sau khi chạy ra ngoài, Khương Linh cũng có chút hối hận, những chuyện gần đây khiến cho nàng rất dễ nổi giận.



Nhiều người như vậy không làm gì được một người... 



Khương Linh liếc mắt về phía sau, Trác công tử không đuổi theo, trong lòng lập tức nguội lạnh, đang muốn quay lại quay đầu thì lại gặp thiếu bảo chủ.



"Linh nhi, muội gần đây đi đâu vậy, ta tìm muội đã lâu."



"Ta... Ta có đi đâu đâu." Khương Linh nhẹ nhàng cười cười: "Mọi người đều tới đây cho nên ta cũng đến, xem có thể giúp được một tay không." 



"Ta rất nhớ muội..."



Lần đầu tiên của thiếu bảo chủ là cho Khương Linh, hơn nữa còn là mới làm được một nửa, sau đó không có cơ hội nào.



Đang làm đến một nửa, có thể tưởng tượng được thiếu bảo chủ khó chịu đến mức nào. 



Thiếu bảo chủ càng nhìn người trước mặt, trong đầu càng không thể khống chế, hình ảnh lúc trước hiện lên, hắn trong lòng khẽ động ôm lấy Khương Linh.



"Thiếu bảo chủ... có người đến..." Khương Linh chống cự lại hắn, nhưng vô dụng trước sức mạnh.



"Có người tới, ta sẽ nghe thấy." 



Khương Linh cứ ỡm ờ như vậy, bị thiếu bảo chủ kéo vào trong ngõ hẻm mà hôn, y phục bị kéo ra lộ ra đầu vai trắng nõn.



Trác công tử đuổi tới, chính là nhìn thấy hình ảnh vô cùng sống động như vậy.



Không biết có phải do lần trước Minh Thù đã nói để lại cho hắn di chứng, Trác công tử tiến lên đánh luôn một quyền. 



Thiếu bảo chủ đột nhiên bị đánh, tất nhiên sẽ đánh trả lại, hai người cứ như vậy quay ra đánh nhau.



"Trác đại ca..." Khương Linh kinh hãi kêu: "Đừng đánh, mọi người đừng đánh nữa."