Hello! Hoắc Thiếu Kiêu Ngạo

Chương 9 : Đầu hoài tống bão*

Ngày đăng: 06:19 19/04/20


Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.



(*) Chỉ phụ nữ chủ động đưa tới cửa.



Cô không nghĩ tới bên ngoài sẽ có người đẩy cửa, lực đẩy lớn làm cô nhào tới trước.



Hoắc Cảnh Thành không tránh kịp, Cảnh Phạm nhào tới như vậy, đụng vào ngực anh.



Thân thể thơm mềm của cô đụng người đàn ông ngã xuống đất.



Hai người nhất thời ngã lên nhau.



Người ngoài cửa, lòng như lửa đốt đẩy cửa, vạn vạn không nghĩ tới trong cửa là hình ảnh nóng bỏng như vậy.



Trần Lộc và Lục Kiến Minh chuyên nghiệp nhất đều ngây người ở cửa, nhất thời không biết làm thế nào.



Mộ Vãn ngẩn ra, nhìn nam nữ ôm nhau, sắc mặt chợt xanh chợt trắng.



Tại sao bọn họ dây dưa chung một chỗ như vậy?



Không phải Cảnh Thành nên chán ghét cô ấy mới đúng sao? Sao còn ôm cô ấy như vậy?



Cô ta không nghĩ ra!



Ba người đứng ở cửa. Trần Lộc và Lục Kiến Minh không dám đi vào. Người bên phòng trợ lý cũng ghé mắt nhìn qua.



Hoắc Cảnh Thành phục hồi tinh thần trước tiên, ánh mắt lạnh lẽo nhìn qua, khẽ quát: “Còn chưa cút?”



Lục Kiến Minh và Trần Lộc sống lưng lạnh băng, lập tức đóng cửa.



Quay lại thấy Mộ Vãn mặt không còn huyết sắc, hai người anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không biết nên an ủi thế nào.



Bọn họ cũng cảm thấy rất kỳ quái nha!



Lần trước rõ ràng mới đập Cảnh tiểu thư bể đầu chảy máu, sao lúc này ôm nhau như vậy?



Quá kỳ lạ!



Cửa mở ra, lại bị đóng lại lần nữa.
Lời của Cảnh Phạm nói trôi chảy.



Không biết Hoắc Cảnh Thành có tin hay không, ánh mắt vô cùng sắc bén nhìn cô.



khi cô bị anh nhìn đến sắp không chịu nổi, nghe anh lạnh lùng nói: “Còn chưa tới lượt cô dạy dỗ tôi! Còn nữa…”



“Anh cả Hoắc không phải để cô gọi!”



Nói xong, anh buông cô ra, lạnh lùng đứng lên.



Nhiệt độ nóng bỏng trên người kèm theo bức bách mãnh liệt cùng nhau tiêu tán, Cảnh Phạm mất mác, lại thở phào.



Ít ra, sai lầm của mình đã bị mình sửa lại, chỉ mong người đàn ông này không có vì thế mà nổi lên nghi ngờ.



Cô ngồi trên thảm một hồi, phục hồi tâm trạng và sửa sang quần áo trên người.



Nghe Hoắc Cảnh Thành đang gọi điện thoại: “Đi vào mang người đi cho tôi!”



Mỗi một chữ đều lạnh như băng, không có chút kiên nhẫn nào.



“Tút…” một tiếng liền cúp.



Cảnh Phạm còn muốn nói gì với anh, cửa phòng làm việc đã bị đẩy ra từ bên ngoài. Hiệu suất của Lục Kiến Minh cực cao, không nói gì, kéo tay Cảnh Phạm đi ra ngoài.



“Trợ lý Lục!”



“Cảnh tiểu thư, có chuyện gì lần sau bàn lại. Lần sau cô hãy hẹn trước với Hoắc tổng.” Lục Kiến Minh cẩn thận đóng cửa phòng làm việc Tổng giám đốc lại.



Cảnh Phạm thất bại.



Nếu cô có thể hẹn trước với Hoắc Cảnh Thành, trừ phi mặt trời mọc hướng Tây!



Cô vừa ngước mắt liền thấy Mộ Vãn từ trong phòng tiếp khách đi ra. Cô ta cầm túi, chủ động mở miệng: “Cảnh Phạm, chúng ta cùng nhau xuống lầu đi.”



Cảnh Phạm sửng sốt, gật đầu.



Hình ảnh vừa rồi, cô quả thật nên giải thích rõ, nếu dẫn tới hiểu lầm giữa vợ chồng bọn họ sẽ không tốt.