Hình Đồ
Chương 139 : Người tới từ Ba Thục (2)
Ngày đăng: 01:38 20/04/20
Tào Tham nói:
- Không, là đi cùng Trần Nghĩa.
- Trần Nghĩa cũng đi? Không phải y còn muốn ở đây giám sát việc kiến thiết điền trang sao?
- Không, Trần Nghĩa nói chuyện này để cho ngươi quyết định, y tin tưởng ngươi sẽ không hại y. còn có, lúc lão Đường đi, bảo ta đem cái này cho
ngươi.
Tào Tham nói, cầm một cái gói đưa cho Lưu Khám.
Bên trong là một quyển sách, mặt trên còn đặt một cuốn thẻ gỗ. Thẻ gỗ
là tâm tư Đường Lệ đưa cho Lưu Khám, đại thể ý tứ chính là: Bạn bè trong bốn bể, góc trời kể cũng gần. A Khám, ta nhớ kỹ… Yên tâm đi, ta nhất
định sẽ trở về, ngươi là huynh đệ của ta. Sách là năm đó, Quốc úy Úy
Liễu của Đại Tần, trước khi thoái ẩn, đưa cho ông nội ta làm lễ vật,
cũng là tâm huyết suốt đời của y. Nay ta tạm giao cho ngươi, thay ta bảo quản… Bảo quản thật tốt, khi nào ta về phải trả lại cho ta.
Lưu Khám nhắm mắt lại, hít sâu một cái. Đường Lệ đã bắt đầu tìm kiếm con đường thuộc về y rồi… Đầu tiên là Nhâm Hiêu, tiếp theo là Đường Lệ. Một người là trưởng giả, quan tâm hắn, giúp đỡ cho hắn rất nhiều; một người là bằng hữu sớm nhất khi hắn tới nơi này. Bây giờ, đều đi!
Lưu Khám cảm thấy một chút cô đơn, làm chuyện gì đều uể oải. Hắn hoặc
là liều mạng luyện võ, hoặc là cưỡi Xích Thố đi dạo. Đến tối, lại ngồi
một mình dưới ánh đèn, lẳng lặng xem quyển thẻ gỗ kia. Quyển thẻ gỗ này
cũng chính là câu truyện lưu truyền hậu thế “Úy Liễu Tử”. So với Úy Liễu Tử mà Lưu Khám thấy ở kiếp trước, quyển trong tay lại càng thêm đầy đủ.
Từ chiến sự đến chính sự, từng câu từng chữ, đều toát ra tư tưởng của
Úy Liễu Tử. Chuẩn xác mà nói, Úy Liễu Tử cũng không phải là bộ binh thư
đơn thuần. Sau này, người Tống đem bộ sách này nhập vào “Võ kinh thất
thư”, vì vậy bộ cự tác trở thành binh thư.
“Úy Liễu Tử” thuộc học phái Tạp Gia, đồng thời kiêm hợp cả học thuyết của Nho, Mặc, Danh,
Pháp, Binh chư gia. Hình thành nên một hệ thống đặc biệt. Học thuyết
tiền đề của “Úy Liễu Tử” chính là bản “Thương quân thư”, mặc dù liên
quan đến binh pháp, nhưng đồng thời cũng bao hàm cả các phương diện
chính trị, kinh tế, có chút hỗn tạp. Năm quyển, ba mươi mốt chương, mỗi
chương phân chia nói về quan, binh, chế, chiến lược và công quyền.
- Đại nhân, có khách tới.
- Có khách?
Lưu Khám ngẩn ra, vô ý hỏi:
- Khách nào? Từ đâu tới?
- Không rõ ràng lắm, dù sao bọn họ cũng nói cái gì kỳ quái, ta nghe
không hiểu. Bây giờ đang đợi ở đình thượng, còn có một nữ nhân cơ.
Lưu Khám nhíu mày gật đầu biểu thị đã biết, để Tư Mã Hỉ dắt Xích Thố
vào trong Lang Uyển, hắn sải bước đến quan thự, chỉ thấy trên đình
thượng đang ngồi năm người, trong đó có một người là một cô gái, tuổi
khoảng chừng bằng Lữ Tu, dung mạo rất đẹp, lung linh như nước. Còn lại
bốn người, giống như là gia tướng.
Lữ Tu đang ở đình thượng
tiếp đón, líu ríu nói chuyện cùng thiếu nữ kia. Nhìn thấy Lưu Khám đi
vào, Lữ Tu vội ngừng nói, đứng dậy nói:
- A Khám, vị này chính là Tần Mạn tỷ tỷ, chờ huynh hồi lâu rồi.
Lúc này thiếu nữ cũng đứng lên, bốn người phía sau cũng đồng thời đứng dậy.
Lưu Khám gãi gãi đầu, tiến lên hai bước nói;
- Tại hạ Lâu Thương thương lệnh Lưu Khám, xin hỏi cô nương…
- Ta là Tần Mạn, từ Vu huyện đến. Trước đây, Quận thủ quận Tứ Thủy Nhâm Hiêu Nhâm đại nhân có gửi thư cho gia tổ, đề cử ngươi cùng ta hợp tác
xây dựng sân diêm.
Thân thể gia tổ có bệnh nhẹ, vì vậy mệnh tiểu nữ tử đến đây, cùng đại nhân bàn bạc.