Hình Đồ
Chương 169 : Chiêu mộ
Ngày đăng: 01:38 20/04/20
Trong điền trang mới xây, có một khu gọi là lò sắt.
Đây là một tiểu viện độc lập, nằm nối giữa điền trang và Lâu Thương. Nó
thuộc nội trái, người bình thường không thể vào. Trong tiểu viện có xây
một lò rèn sắt thô sơ, Lưu Khám một tay cầm kìm sắt, một tay giơ búa gõ
leng keng trong lò để rèn dụng cụ, Lưu Cự và Vương Tín tò mò đứng cạnh
xem.
Về lý, chuyện này căn bản không cần Lưu Khám phải làm.
Thế nhưng Lưu Khám vẫn đặc biệt mời một thợ rèn từ huyện Đồng đến để theo học suốt một tháng trời.
Hắn muốn làm gì?
Câu trả lời rất đơn giản… Hắn muốn tự mình rèn móng và bàn đạp yên ngựa. Ở thời đại này, móng ngựa vẫn chưa ra đời, bàn đạp yên ngựa cũng chỉ là loại đơn, chỉ dùng để lên ngựa thuận tiện mà thôi. Điều trước tiên Lưu
Khám phải giải quyết là vấn đề của móng ngựa, hơn nữa còn không được để
người khác biết.
Cách tốt nhất không gì bằng là tự mình bắt tay vào làm.
Dựa vào ký ức của kiếp trước, Lưu Khám mất một tháng, cuối cùng đã rèn
được thành công. Đầu tiên hắn sử dụng trên mấy con ngựa khác, thấy không vấn đề gì mới bắt tay chuẩn bị lắp móng ngựa sắt cho Xích Thố. Hơn nữa, qua nhiều lần thực nghiệm, kỹ xảo của Lưu Khám cũng đã tiến bộ rất
nhiều. Móng ngựa hắn rèn cũng khá đẹp mắt, phù hợp cho Xích Thố sử dụng.
Lưu Cự và Vương Tín vừa canh giữ vừa tò mò nhìn cái móng ngựa thành hình trên đe sắt.
- Đệ đệ, đệ làm cái đồ chơi này thật sự có tác dụng sao?
Lưu Cự hiếu kỳ hỏi:
- Xích Thố phải mang theo đồ vật này, liệu có thoải mái không.
- Vậy huynh đi giày vào có thoải mái không?
- Không!
- Thì thế!
Lưu Khám dùng kìm sắt kẹp một miếng móng ngựa bằng sắt lên, thả vào
trong nước, chỉ nghe thấy tiếng xèo một cái, bọt khí sủi lên.
- Đồ vật này giống như chúng ta đi giày, Xích Thố chắc chắn không thoải
mái, đi chân trần sẽ dễ bị thương, nhưng sau khi đã có đồ vật này rồi,
Xích Thố không cần lo bị thương khi đi đường nữa… Tín, đồ vật ta bảo
ngươi làm, ngươi đã làm xong chưa?
Vương Tín đáp:
- Làm xong rồi!
Nói rồi, cậu giơ lên một bộ yên ngựa ở bên cạnh. Đương nhiên, đây không
phải là yên ngựa cầu cao thường thấy trong đời sau, mà là yên bằng rất
phổ biến ở thời đại này. Điểm khác biệt với yên bằng bình thường khác
nằm ở chỗ hai bên yên ngựa đều có một bàn đạp rủ xuống.
Bàn đạp được rèn bằng đồng thau, trên thị trường bán rất nhiều, một bàn đạp có giá hai mươi tiền.
Có lẽ chỉ là vấn đề quan niệm chăng. Bàn đạp mặc dù đã xuất hiện từ lâu nhưng không ai nghĩ sẽ lắp ráp thành bàn đạp đôi.
Bên kia, Lưu Cự dắt ngựa Xích Thố tới, Vương Tín tiến lên đặt yên ngựa
bằng vào, vắt ngang bốn dây đai bằng da bò dưới bụng ngựa, thắt chặt
- Từ khi Thương quận của Đại Tần ta lập pháp tới nay, chưa từng có ai
một ngày thăng liền ba cấp, Thương lệnh có thể nói là người đầu tiên
đấy.
- Cái này… Thần lo sợ!
Công đại phu còn gọi là Thất đại phu, là tước đẳng vị thứ bảy trong hai
mươi đẳng quân công tước của chế độ nhà Tần, là một bước ngoặt lớn. Từ
dân tước đến công đại phu, khi gặp huyện lệnh, thừa, ấp cũng không cần
bái kiến. Tức là thấy quan chỉ cần chắp tay là được. Doanh Tráng tiến
lên đỡ Lưu Khám đứng lên rồi đặt tấm vải đen vào tay Lưu Khám.
Khuôn mặt tươi cười, y quay người cầm lấy một cuộn vải đen khác trên thư án rồi mở ra:
- Lưu Khám tiếp chiếu!
- Dạ… Thần Lưu Khám tiếp chiếu!
- Lệnh cho Thương lệnh Lâu Thương của Vị Thủy là Lưu Khám, sau khi tiếp
chiếu, lập tức khởi hành, nội trong ba mươi ngày phải tới Chu Dương
trình diện.
Lưu Khám ngẩn người, đờ đẫn nhìn Doanh Tráng. Lúc này thật sự không kịp
phản ứng. Sao đang yên đang lành bảo ta tới Dương Chu trình diện?
Doanh Tráng nói:
- Đây là lệnh chiêu mộ do phủ Thái thú ban bố, Thương lệnh, tiếp chỉ đi.
Lưu Khám mơ hồ nhận lấy chiếu thư, mãi mới phản ứng lại:
- Quận thủ, Dương Chu ở đâu, sao lại chiêu mộ?
Còn nữa, ta tới Dương Chu sẽ báo cáo với ai?
Doanh Tráng đáp:
- Cái này, ngươi không cần hỏi nhiều. Tóm lại một câu, bệ hạ đã quyết
định dụng binh với Hung Nô, đại quân Biên quận đã bắt đầu tập kết về
Thượng quận. Dương Chu đã ở Thượng quận… Lẽ ra, ngươi vốn không cần chấp thuận, nhưng đây là lệnh chiêu mộ của phủ Thái thú, khác với việc tập
trung lao dịch bình thường. Sau khi ngươi tới Dương Chu, tự nhiên sẽ có
người nói cho ngươi biết cần tới gặp ai…
Thời gian hơi gấp nhưng vẫn coi như là đủ.
Thế này đi, ta sẽ ban ba trăm Lam Điền giáp sĩ của ta cho ngươi, Trường
lại Thiệu Bình theo ngươi cùng tới Dương Chu. Trước tiên ngươi hãy quay
về Lâu Thương sắp xếp. Hai ngày sau khởi hành, ta sẽ phái Thiệu Bình dẫn người tới Phái huyện gặp ngươi. Còn cụ thể tùy tùng như thế nào, ngươi
hãy tự bố trí. Có điều, ngươi đi Dương Chu trình diện là chuyện của
trình diện, còn vẫn phải đảm bảo thông suốt con đường vận chuyển lương
thực ở Hoài Hán, đã hiểu chưa?
Lưu Khám có chút mơ màng, cầm chiếu lệnh và tín phù lui ra khỏi thư phòng.
Hắn đứng trên bậc thềm đại môn của Quận thủ, gió lạnh thổi qua khiến hắn giật mình.
Khai chiến với Hung Nô?
Lưu Khám bỗng bừng tỉnh: Đại Tần sắp khai chiến với Hung Nô rồi!