Hình Đồ

Chương 210 : Trận quyết chiến Hà Nam Địa (1)

Ngày đăng: 01:39 20/04/20


Phú Bình đã bị phá!



Trong thành Cù Diễn, Mạo Đốn nghe xong trinh thám báo cáo, nhấc một sừng rượu mạnh lên, hung hãn uống cạn một hơi. Y không nói gì, nhưng trong

lòng có chút ngập ngừng. Tên trinh thám quỳ trên mặt đất cũng không dám

nói thêm gì, chỉ lặng lẽ đợi Mạo Đốn dặn dò.



Tên thám báo trưởng này là thân tín của Mạo Đốn, tên là Tô Lặc.



Gã đi theo Yên Thị của Mạo Đốn - Hô Diễn Châu đến, tính tình trầm ổn, được Mạo Đốn vô cùng tín nhiệm.



Gã không chỉ là thám báo trưởng của Mạo Đốn, mà còn là thân vệ trưởng

của Mạo Đốn. Lúc này, Tô Lặc không biết chủ nhân của mình rốt cuộc đang

nghĩ gì, nhưng có thể nhìn ra, Mạo Đốn vô cùng do dự. Hình như gặp phải

chuyện gì khó giải quyết, khiến y khó xử.



Mỗi lần như thế này, Tô Lặc nhất định sẽ im lặng không nói.



Sau một lát, Mạo Đốn mở miệng nói:



- Tô Lặc, ngươi ngay lập tức đi tới Lâm Hà Độ Khẩu mời Tả Cốc Lễ Vương đến đây, cứ nói là ta có chuyện cần bàn bạc với ông ấy.



Tả Cốc Lễ Vương tên là Hô Diễn Đề, chính là nhạc phụ của Mạo Đốn.



Trong rất nhiều bộ tộc Hung Nô, số người trong bộ tộc của Hô Diễn Đề

không phải là nhiều lắm, nhưng ai nấy đều cực kỳ hung hãn. Lúc này Đầu

Man Thiền Vu đang ở Tử Ngọ Lĩnh tập kết binh mã, điều động tổng cộng hai mươi ba vạn quân tinh nhuệ. Trong đó còn có huy động tất cả lực lượng

của cả thúc thúc của Mạo Đốn, Hữu Hiền Vương Y Nha Tư, Tả Đại Tướng Độc

Long Kỳ ra trận. Nhưng nếu như luận về dũng mãnh thiện chiến, vẫn là

binh mã của bộ lạc Hô Diễn Đề mạnh nhất. Cho nên, lúc Đầu Man Thiền Vu

điều động binh mã, cũng để cho một vạn người của bộ lạc Hô Diễn Đề làm

quân tiên phong, do con trai của Hô Diễn Đề là Thanh Cách Nhĩ chỉ huy.



Hà Nam Địa tổng cộng có khoảng tám mươi vạn quân Hung Nô.



Lần này huy động hai mươi ba vạn quân, lại thêm cả binh mã dưới trướng A Lợi và binh mã còn giữ lại trong tay Mạo Đốn, hầu như tất cả trai tráng Hung Nô ở Hà Nam Địa, những người có thể đi đều điều động đi. Những

người Hung Nô còn ở lại trong các bộ lạc, chủ yếu là nữ nhân trẻ em và

người già. Nếu như thua trận ở Hà Nam Địa, người Hung Nô sẽ tổn thương

nguyên khí cực kỳ nghiêm trọng. Đến lúc đó, không những không giữ được

Hà Nam Địa, cứ coi như chạy tới Hà Bắc, cũng đều nguy hiểm như nhau.



Phía Bắc Hoàng Hà, địa hạt vạn dặm.



Nơi này nhìn có vẻ như rất rộng lớn, đa số đều là đất nghèo nàn, còn xa

mới so được với sự giàu có và phì nhiêu ở Hà Nam Địa này.




Hô Diễn Đề vội vàng giải thích.



Lúc này sắc mặt Mạo Đốn mới dịu đi một chút.



Y vươn tay, Hô Diễn Châu rất nghe lời đến ngồi bên cạnh y, nằm rạp xuống đầu gối của y.



Mạo Đốn vuốt ve mái tóc đen nhánh của Hô Diễn Châu, thở dài:



- Châu Nhi, ta cũng nhớ nàng... Thế nhưng nàng thật sự không nên đến

đây. Bây giờ đại chiến bắt đầu, thắng bại có mà dự đoán. Ta thật sự lo

lắng, nếu như xảy ra loạn lạc, sẽ không có cách nào chăm sóc cho nàng.



- Thiếp không cần phu quân chăm sóc!



Hô Diễn Châu vừa nói, vừa rút ra từ trong lòng một thanh kiếm ngắn, cười hì hì nói:



- Tần mọi rợ nếu như dám đến sinh sự, thiếp sẽ giết bọn chúng!



- Liều lĩnh!



Mạo Đột cười khổ nói:



- Nàng cho rằng Tần mọi rợ là một đống phế thải sao? Trong bảy nước

trung nguyên, Tần mọi rợ là hung hãn nhất. Lần này Tả Hiền Vương hao

binh tổn tướng, chết hơn vạn người, mới công phá nổi huyện Phú Bình...

Nếu như nói trước kia Đồ Kỳ vô dụng, nhưng A Lợi thì sao? Tổn thất cả

năm sau nghìn người, còn phải dựa vào đào hầm mới có thể phá thành. Bọn

Tần mọi rợ đó, tuyệt đối không phải hạng người tầm thường.



Hô Diễn Đề tỏ ra tán thành với cách nói của Mạo Đốn, liên tục gật đầu.



- Nhưng Đại Vương Tử, Tần mọi rợ ở Phú Bình đó chỉ là trường hợp đặc

biệt. Sau khi A Lợi công phá Phú Bình, bây giờ đã tiến quân thần tốc, đã vượt qua Chiêu Vương Thành, sắp đánh đến núi Kê Đầu rồi. Đến lúc đó Đại Thiền Vu phát binh tiến đến, vua Tần mọi rợ nhất định sẽ rất hoảng

sợ... Nhưng ta nghe ý của ngài, hình như không phải như vậy. Lẽ nào nói, Tần mọi rợ sẽ có quỷ kế? Ngài tìm ta đến, là vì sao?



- Châu Nhi, nàng ra ngoài nói với Tô Lặc, nói rằng không có sự đồng ý

của ta, bất kì người nào cũng không được quanh quẩn ở Khung Lư trăm

bước... kể cả nàng.



Hô Diễn Châu ngẩn người một lát, biết Mạo Đốn có chuyện cần nói với Hô Diễn Đề, nên ngoan ngoãn gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài.



- Tả Cốc Lễ Vương. Ta rất bất an!