Hình Đồ
Chương 211 : Trận quyết chiến Hà Nam Địa (2)
Ngày đăng: 01:39 20/04/20
Đợi Hô Diễn Châu ra ngoài, Mạo Đốn đi thẳng vào vấn đề:
- Mọi người đều cảm thấy, Phú Bình chỉ là một trường hợp đặc biệt. Thậm
chí đến người cũng cho rằng như vậy. Nhưng ta cho rằng, Tần mọi rợ hung
hãn từ lúc sinh ra đã như vậy rồi. Từ khi bọn họ lập quốc đến nay, trải
qua vô số khó khăn, cho dù là sáu nước Sơn Đông tiến hành phong tỏa bọn
họ, bọn họ vẫn có thể phá vòng vây, thống nhất thiên hạ. Đây không chỉ
là công lao của một người, mà là sự nỗ lực của toàn bộ sáu trăm vạn Lão
Tần nhân. Theo ta thấy, Phú Bình... chẳng qua chỉ là một trong số đó.
A Lợi tuy rằng thắng, nhưng ta lại cho rằng, đệ ấy vô cùng nguy hiểm.
Hơn nữa, chủ lực của Tần mọi rợ rốt cuộc ở đâu? Không ai biết rõ...
Chỉ nghe một nhà lái buôn nói mà phán đoán chủ lực của Tần mọi rợ ở Vân
Trung Quận, hai vùng Bắc Địa, Thượng Quận trống rỗng, có phần hơi vội
vàng.
Nếu như, ta nói là nếu như!
Đại Thiền Vu chỉ dùng A Lợi làm mồi nhử, người nghĩ sao?
- Mồi nhử?
Hô Diễn Đề ngẩn người, lộ ra vẻ kinh hãi:
- Sao có thể... Lẽ nào Đại Thiền Vu không sợ sự uy hiếp của phía Đông Hồ sao?
Mạo Đột cười khẩy:
- Chỉ e rằng chính là vì Đông Hồ, mời thúc đẩy Đại Thiền Vu làm như vậy.
Đối với sự thay đổi của Đầu Man hai năm nay, Hô Diễn Đề không phải không biết.
Nhưng việc này chẳng qua chỉ là suy đoán mà thôi, bây giờ Mạo Đốn nói
trắng ra như vậy, Hô Diễn Đề nhất thời cũng khó mà chấp nhận.
- Đại Thiền Vu tự cho rằng mưu thành, nhưng Tần mọi rợ cũng không phải lũ ngốc.
Mạo Đốn nhẹ nhàng nói:
- Bây giờ Tần mọi rợ không còn là thời đại sáu trăm vạn người Lão Tần
nhân năm đó nữa, quét sạch sáu nước, bọn họ có thể trong một thời gian
ngắn ngủi, có thể điều động ra trăm vạn đại quân. Ai có thể biết được,
Tần mọi rợ đang nghĩ cái gì? Nếu như, vẫn chỉ là nếu như, Tần mọi rợ cố ý từ bỏ Phú Bình, dụ đại quân chủ lực ta tập kết, sau đó quyết chiến
chính diện, Hung Nô ta có bao nhiêu phần thắng?
- Cái này...
Hô Diễn Đề dường như đã nghe ra một ít manh mối, do dự một lát, lặng lẽ nhìn Mạo Đốn.
- Đại Vương Tử, ngươi nghĩ gì?
Thế nhưng trong lòng lại có cảm giác sợ hãi.
Theo Mạo Đốn nói, nếu như A Lợi chỉ là một mồi nhử thì hướng chủ công của Đầu Man không phải là Bắc Địa Quận.
Bắc Địa Quận, bây giờ có hai mươi vạn quân Tần mọi rợ tinh nhuệ.
Vậy thì Thượng Quận thì sao? Binh lực ở Thượng Quận không phải là trống
rỗng sao? Đầu Man chỉ cần chiếm được Thượng Quận, cứ coi như thu được
toàn thắng, lúc đó...
- Đại Vương Tử!
Hô Diễn Đề khẽ gọi Mạo Đốn.
Mạo Đốn đang trầm tư tỉnh táo lại, ngửa mặt lên trời cười không ngừng.
Tô Lặc nhìn Mạo Đốn không hiểu có chuyện gì, không biết y vì sao lại cười. Còn Hô Diễn Đề lại tỏ ý bảo gã ra ngoài, sau đó hỏi:
- Đại Vương Tử, vì sao lại cười.
- Tả Cốc Lễ Vương, tăng tốc hành động, tăng tốc hành động...
- Hả?
- Đại Thiền Vu tấn công Bắc Địa là giả, đánh Thượng Quận mới là thật. Kế sách sơ hở như thế này, đến ta cũng có thể nhìn ra, chủ soái của Tần
mọi rợ nghe nói là Mông Điềm thân chinh trăm trận, làm sao có thể không
nhìn ra? Ta dám khẳng định, đám Tần mọi rợ phục kích A Lợi ở núi Kê Đầu, tuyệt đối không phải quân chủ lực. E là binh mã Biên quân Thú Vệ điều
động từ Nội Sử Quận đến... Người đã từng nói với ta, Tần mọi rợ ngoài
Biên Quân Thú Vệ ra, còn có hai nhánh nhân mã Hiệu Quân và Trung Hiệu
Quân. Chủ lực của Tần mọi rợ đã quyết chiến cũng chúng ta, sao có thể
bận tâm những cái này?
Hai mươi vạn...
Hừm...
Ta thấy binh mã phục kích A Lợi không thể quá mười vạn. Nói là hai mươi
vạn, chẳng qua là Tần mọi rợ khuếch trương thanh thế mà thôi.
Đại Thiền Vu chắc chắn thất bại, ta và người phải hành động nhanh hơn,
dùng hết khả năng bảo vệ nguyên khí của người Hung Nô. Tả Cốc Lễ Vương,
tương lai của người Hung Nô đều nằm trong tay người.
Việc đến nước này, Hô Diễn Đề cũng không còn đường lui, lập tức đứng dậy chắp tay:
- Hô Diễn Đề nhất định không phụ sự phó thác của Mạo Đốn Đại Thiền Vu.
Mặc dù Đầu Man vẫn còn sống, nhưng trong mắt Hô Diễn Đề, Mạo Đốn đã
thành Đại Thiền Vu chân chính. Lần đánh cược này, thắng bại... Ha, chỉ
có trời mới biết.