Hình Đồ

Chương 238 : Hàn tín (1)

Ngày đăng: 01:39 20/04/20


Quy mô của công sở Lâu Thương không hề nhỏ so với quan nha quận phủ huyện Tương.



Bởi vì là thành trấn mới xây, nên ngoài xây dựng ra, phải suy nghĩ đến mọi mặt. Còn Lưu Khám sau này lại dự tính khởi công điền trang, thế nên

lúc xây dựng quan nha, hai cái được kết vào một chỗ. Quan nha nằm ở

trên một nơi đất cao phía đông Lâu Thương, tường vây cao đến hai

trượng. Nằm ở giữa điền trang và công sự Thương Lẫm, sân sau của công

sở, trực tiếp dẫn thẳng ra sân sau của điền trang, một đường tường

thành liên kết điền trang và công sự, có thể thông hành, có thể từ Điền Trang hoặc là công sự tập trung binh mã nhanh chóng.



Mà điền trang lại liên kết với Lâu Thương, tạo thành một chỉnh thể hữu cơ.



Có thể nhìn ra, lúc quy hoạch Lâu Thương, người thiết kế đúng là suy nghĩ đủ các phương diện. Gặp phải chuyện bất ngờ, dựa vào tường viện công

sở, đủ để ngăn chặn sự tấn công của nghìn người trong một ngày. Còn đối với sau khi Lưu Khám tuần tra xong, liên tục tán thưởng.



- Đây là công lao của Hành Giả!



Tào Tham cười:



- Nếu không phải là tiên sinh lao động vất vả một năm nay, chỉ e là Lâu Thương cũng không thể được như ngày hôm nay. Hơn nữa, lão còn mời một

người thợ thủ công từ Đại Vị Huyện đến, nghe nói là truyền nhân trực

tiếp của đại sư rèn đúc người Việt Âu Dã Tử, tên là Bàn Dã Lão, nghe nói có thể đúc ra vũ khí sắc bén giống như kiếm Can Tương – Mạc Tà. Nhưng bây giờ Bàn Lão lại không ở Lâu Thương, nói là đi tìm nguồn tôi luyện

binh khí thích hợp.



Khổ Hành Giả xem ra hơi béo.



Hai gò má gầy gò trước kia, bây giờ đã có đường cong hài hòa. Được Tào Tham khen ngợi, Khổ Hành Giả cười ha ha:



- Lâu Thương có được quy mô như hôm này, lại không phải là công lao của một mình Khổ Hành Giả ta!



Công lao của Tào Thương Duyện và Chu Thương Duyện cũng không nhỏ, có thể

mời được hai nghìn dân phu lúc khai xuân, tiến độ công trình mới có thể hoàn thành đúng thời hạn. còn có mật pháp xây công sự mà Đô Úy để lại, nếu như không phải là có mô hình ở đây, Khổ Hành Giả ta cho dù là ba

đầu sáu tay cũng không làm được.


- Chủ nhân, ba tên kia đều là thực khách của chúng ta, ta nghe nói ba

người bọn họ vốn là du côn ở Lăng Huyện. Hồi trong năm chạy đến chỗ

chúng ta, cả ngày gây chuyện thị phi, còn thường xuyên ức hiếp những

người yếu đuối.



Thiếu phu nhân sớm đã muốn đuổi bọn chúng, nhưng lại sợ làm hại thanh danh của chủ nhân.



Người thiếu niên kia là người Hoài Âm, cả ngày cầm một thanh kiếm, nhưng

chưa bao giờ thấy y rút kiếm ra. Hai tháng trước y chạy đến đây, người

rất nhanh nhẹn, nhưng có chút nhát gan. Trước đây thiếu phu nhân đã

từng dạy dỗ ba người kia, kết quả là bọn chúng buổi sáng thì không dám, nhưng buổi tối lại càng tệ hại hơn. Trong lời nói cũng có ý không tôn

trọng Thiếu phu nhân, nhưng Phu nhân không tính toán.



Cái gì mà ác nô ức hiếp chủ?



Không thể phủ nhận, trong môn khách thật sự có khả năng có nhân tài ẩn dật, nhưng cũng không thiếu những loại người thật giả lẫn lộn.



Lữ lo làm xấu thanh danh của Lưu Khám, nên mới một mực chậm trễ không hành động. Ở điểm này, Lữ có chút do dự.



Đương nhiên rồi, Lưu Khám không có nhà, sợ cũng là một nguyên nhân khác.



Lưu Khám thật ra không để ý đến ba tên ác nô kia, mà có hứng thú với người thiếu niên kia. Một lát sau, hắn bỗng nhiên nói với Vương Tín:



- Tín, có người làm nhục Thiếu phu nhân, trong lòng ta rất không vui. . . Ngươi nói xem, ta nên xử lý đám người có mắt không tròng kia thế nào?



Ánh mắt Vương Tín sắc bén:



- Giết!



Lưu Khám cười, xoa xoa mái tóc đen của Vương Tín:



- Nếu đã như vậy, sao còn chưa động thủ?