Hình Đồ

Chương 336 : Cửu nguyên (1)

Ngày đăng: 01:41 20/04/20


Mùa mưa ở phương bắc luôn muộn hơn mấy tháng so với phương nam.



Khi Giang Nam đã lất phất mưa bụi từ lâu thì mưa ở Bắc Cương vẫn chậm chạp

không chịu tới. Thẳng đến cuối tháng bảy, mưa to rốt cục mới tới.



Mưa lớn, mưa như trút nước…



Liên tiếp hơn mười ngày, làm nước sông Hoàng Hà đầy ắp, rít gào cuồn cuộn chảy xuôi.



Khi mưa qua, một vòng cầu vồng bắc ngang phía chân trời…



Nhiệt độ không khí thay đổi, tựa hồ đang nói cho mọi người, trời đông đang từng bước tới gần!



Phù Tô đứng ở trên xe diêu, tay khum khum che nắng hướng ánh mắt về phương

bắc. Y mặc một chiếc đại bào màu xanh đen, đầu cài truy kế, tóc buộc một sợi dây vàng, hai sợi buông xuống hai bên trán. Một tay kéo hàm thiếc

và dây cương, một tay cầm bảo kiếm, ánh mắt sáng lấp lánh.



Phù Tô đã trải nghiệm gian nan vất vả năm năm ở Bắc Cương, đã không còn mang

dáng dấp thư sinh như năm đó mới tới Bắc Cương nữa. Cằm có chút râu

ngắn, khuôn mặt đen sạm, giống một chiến sĩ đã trải qua phong sương.



Gió từ mạn Hà Bắc kéo tới, thật mát mẻ làm lá cờ bay phần phật.



Tâm tình Phù Tô rất tối tăm. Mấy ngày nay y nghe được lời đồn, nói Hồ Hợi

và Triệu Cao giết cha, hành thích vua. Lúc nhận được tin, Phù Tô hoảng

sợ thật sự, thế nhưng đột nhiên, nghi trượng của Thủy Hoàng Đế từ Bình

Nguyên Tân vượt qua Hoàng Hà, tiếp tục tuần thú phương bắc.



Toàn bộ lời đồn, tựa hồ thoáng cái tự sụp đổ.



Nhưng lúc phụ hoàng vượt qua Hoàng Hà, còn chưa từng lộ mặt, có người nói bị sinh bệnh…



Kỳ thực, vừa nghe được tin phụ hoàng bị giết, Phù Tô tuyệt không tin,

nhưng sau khi xa trượng qua sông, lại khiến cho Doanh Phù Tô hoài nghi.

Người khác không hiểu Thủy Hoàng Đế, nhưng Phù Tô hiểu. Cha mình bảo
Mà một chi khác của người Hung Nô, phần lớn

là những người năm đó chạy tới Hà Nam, không thể trở lại Hung Nô. Bọn họ theo Loan Đề A Lợi tìm nơi nương tựa ngay tại Đông Hồ, lúc đầu là mở

tiểu trướng, từng bước phát triển, đến nay, Loan Đề A Lợi lại từng bước

tuyển nhận một số con dân của Yến, Triệu không muốn sống dưới pháp luật

của Đại Tần, trong đó không ít người là những quân sĩ tốt của Yến Triệu

năm xưa. Sau khi có những người này, quân đội của Loan Đề A Lợi không

ngừng lớn mạnh. Đông Hồ có Bát đại trướng, là những bộ tộc mạnh mẽ thế

lực nhất, mà quân đội sở thuộc Loan Đề A Lợi, trong năm năm này cũng

không kém Bát đại trướng này dù chỉ một chút. Thế nhưng Loan Đề A Lợi từ đầu đến cuối vẫn duy trì yên tĩnh.



Y hiểu rất rõ nỗi khổ của nội chiến, nên dưới sự chỉ điểm của mưu sĩ Yến Triệu, bắt đầu xem xét thời thế.



A Lợi dựa vào Đông Hồ, vì vậy y sẽ không trở mặt với Đông Hồ… chí ít hiện na tuyệt đối sẽ không trở mặt với người Đông Hồ. Cho nên, Loan Đề A Lợi chọn cách đi xuống phía Nam Hạ nhưng không phải cầm binh cầm mác như

trước, mà cách khắc chế Nam Hạ chính là liên tục tiếp xúc với người

Trung Nguyên. Để lấy được thiện cảm của người Trung Nguyên, A Lợi còn

mời người chọn cho y một cái tên Trung Nguyên. Bộ lạc của y gần với nước Yến cũ, vì vậy lấy Yến làm họ, tên là Nô, tự là Thập Nhị Lang.



Lang thông, lang âm…



A Lợi tuyệt đối sẽ không quên mình có huyết mạch của người Hung Nô trong

người. Rất nhiều người dân bản xứ thậm chí xưng hô thân thiết với y là

Thập Nhị Lang, vì những hoạt động ở Nam Hạ, lại càng thêm vài phần lực

lượng.



Mạo Đốn ở tận Yến Nhiên Sơn, trung gian có nước Nguyệt

Thị, tạm thời không cần phí tâm. Trong khi đó Loan Đề A Lợi lại thành

một mối họa lớn.



Mông Điềm đối với Yến Nô vô cùng cảnh giác.



Vì vậy, lúc Duyên Thủy khai trương vào tháng ba, Mông Điềm liền đến đó kiểm tra.



Hung Nô! Tâm tư muốn giết ta vẫn chưa chết!