Hình Đồ
Chương 40 : Mỉm cười nhìn gió mưa nổi lên (3)
Ngày đăng: 01:36 20/04/20
Trong bất giác, Tào Tham và Đường Lệ đã triển khai một trận giao phong. Người nào cũng đều trích dẫn điển tịch, trình bày đạo lý của mình.
Đường Lệ trích dẫn từ ngữ trong hai bộ điển tịch "Thư - Thuấn điển" và
"Chu Lễ - đại sư" mà Tào Tham thì trích dẫn cách nói trong "Lỗ ngữ”.
Trong thị trấn Bái, người có học vấn cũng không nhiều, Đường Lệ cũng
được tính là một người, Tào Tham cũng được tính là một người, còn có
Tiêu Hà...Dù gì thì cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, có thể tính toán ra được rõ ràng. Thế nhưng những người này lại không cùng học phái.
Tỷ như Đường Lệ, từ nhỏ đã ảnh hưởng sâu sắc học phái tung hoành tam
gia, thụ binh, nho, tổ phụ Đường Tùy vốn cũng là Tung hoành gia trứ danh thời kỳ đầu Tần Vương Chính.
Mà Tào Tham xuất thân từ tầng lớp thảo căn, đông nghe một câu, tây nhìn một cái, cũng không chính xác là học phái gì, nhưng sinh ra tại huyện Bái, chịu ảnh hưởng của người Sở, Tào Tham và tiêu Hà đều nghiêng về học thuyết Lão Hoàng. Lão Hoàng cầu vô vi mà trị, trong bài thơ của Lưu Khám, cũng là bộc lộ một phần
phong khí tiêu dao. Cũng bởi vậy mà Tào Tham đương nhiên có thiên hướng nghiêng về Lưu Khám một chút.
Hai người này giao phong nói
có sách sách, mách có chứng, chi, hồ, giả, dã...làm Lưu Khám và Nhâm
Ngao đứng bên cạnh nghe cũng không được mà đi cũng không xong.
Cả hai nhìn nhau, không khỏi than thở. Lưu Khám cũng có chút hối hận rồi.
Đang yên lành, ngâm thơ cái gì chứ? Thấy ngu chưa? Mù chữ chưa? Nghe hai người này nói cũng đủ để xấu hổ, khó chịu rồi.
- Ta nói hai vị này, rượu lạnh rồi đấy.
Nhâm Ngao cẩn trọng đứng bên cạnh khuyên can, vậy mà làm hai người Đường Lệ, Tào Tham giận tím mặt, tức giận nói:
- Im miệng cho ta!
Làm Nhâm Ngao sợ tới mức co rụt lại, không dám lên tiếng nữa.
Lưu Khám vỗ vỗ vai Nhâm Ngao, cười khổ nói:
- Lão Nhâm, biết đọc sách, biết chữ là khổ thế nào chưa....Mà hai vị
hiền sĩ kia ơi, ta và lão Nhâm chỉ là người thô lỗ mà thôi, các ngươi
nói gì, chúng ta nghe không hiểu được đâu, có thể đổi đề tài câu chuyện được không? Tỷ như nói...
Câu "tỷ như nói" vừa thốt ra khỏi miệng, lại nghe cửa phòng bùm một cái, như là có người đạp mở.
Một dòng nước lạnh cuồn cuộn tràn vào phòng, Lưu Khám không khỏi rụt
cổ, cả người lạnh run lên, ngẩng đầu nhìn, là hai người Thẩm Thực Kỳ và Tào Vô Thương.
thức sản xuất rượu mà gần như đã thất truyền.
Phương pháp
chín lần ủ, là một loại công nghệ cực kỳ truyền thống. Trên lịch sử,
chính là từ lúc xuất hiện phương pháp chín lần ủ, mới sản sinh ra rượu
đục ý nghĩa thật sự. Sau đó tất cả công nghệ, đều là từ phương pháp chín lần ủ mà cải tiến thêm, lưu truyền tới thời đại hiện đại, thì có không ít chi tiết trong đó đã bị thất truyền.
Căn cứ sách cổ ghi chép, phương pháp chín lần ủ xuất hiện vào những năm cuối Tây Hán, và hoàn thiện vào trung kỳ Đông Hán.
Nói cách khác, một vò Tứ Thủy Hoa Điêu trước mặt Lưu Khám là Tứ Thủy
Hoa Điêu đầu tiên trong lịch sử, xuất hiện sớm hơn so với lịch sử là bốn trăm năm.
Màu sắc của rượu vẫn hơi đục, là bởi vì lần đầu
sản xuất, hơn nữa thời gian lắng men chưa đủ, cho nên vẫn chưa hoàn mỹ. Nhưng so với rượu Áng Tề bán trên phố, rượu này lạnh thấu xương, hương thơm ngào ngạt, mấy người xung quanh đều hiếu kỳ, nhất loát nhìn Lưu
Khám.
Bình Tứ Thủy Hoa Điêu đầu tiên nha!
Lưu Khám không nhìn ánh mắt mọi người, mà cấp thiết hỏi Thẩm Thực Kỳ quá trình sản xuất.
Thẩm Thực Kỳ cười nói:
- Ta vốn phát hiện tại Thanh Trúc Lâm có một con suối, liền bắt đầu ở đó. Nhưng sau này ngay bên cạnh ao lầy cũng chính là phía sau nhà ở của ngươi, lại phát hiện có một con suối khác, còn ngọt thanh hơn con suối ở rừng Thanh Trúc, vì vậy ta dùng bốn vạn tiền, mua năm mươi khoảnh
đất hoang gần kề bên nhà ngươi. Hắc hắc, con suối kia cũng nằm trong
đó.
Năm mươi khoảnh đất hoang?
Lưu Khám mở to hai mắt:
- A Kỳ, ngươi điên rồi sao?
- Ta không điên, bằng không sao nhìn được huyền diệu trong đó chứ?
Hiện tại nước suối là của chúng ta, bí phương cũng là của chúng ta...Ha ha ha, a Khám, hiện tại chúng ta muốn không phát tài cũng khó rồi. Nói cho nhanh thì, nói cho nhanh thì...kế tiếp, ngươi có tính toán gì
không?
Lưu Khám quay lại nhìn một đám đang há hốc mồm mắt trợn trừng, đột nhiên cười nói:
- Tiếp theo, đương nhiên là muốn mời các vị lão huynh nếm thử Tứ Thủy Hoa Điêu của ta để đánh giá xem nào?