Hình Đồ

Chương 488 : Phủ Việt Long Trì, Lưu thị lập quốc (4)

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


- Đây không phải là lỗi của Võ An hầu, thực… cũng là huynh trưởng ta bạc mệnh.



Nam tử bên người Trương Lương khoát tay nói:



- Nhưng lỗi đến cùng, chính là Hạng Tịch phạm tội khuynh hán. Biết rõ

Tiết quận đã thuộc quyền cai trị của Sở vương mà vẫn còn điên cuồng tấn

công, càng liên lụy đến tình trạng của Sở Vương và Võ An hầu hiện nay.



Ly Thương bất tài, cùng Hạng gia thề bất lưỡng lập!



- Hư!



Trương Lương vội vàng ngăn cản nói:



- Ly Thương, nói chuyện cẩn thận.



Nam tử này, là đệ đệ của Ly Thực, tên là Ly Thương. Nhưng y không giống

với Ly Thực, y từ nhỏ đã thích học võ, cùng Ly Thực một văn một võ, ở

Cao Dương cũng thành một giai thoại.



Sau khi Trần Thắng khởi sự, Ly Thương lập tức hưởng ứng.



Trong tay y có mấy nghìn binh mã, thực lực thật cũng không chênh lệch,

nhưng không bao lâu, Chương Hàm giết tới Hàm Cốc quan, công phá quận

Toánh Xuyên, làm cho Ly Thương bất đắc dĩ chạy trốn tới trong núi tránh

né. Về sau, Trương Lương trở lại Toánh Xuyên, phái người lên núi, đã tìm được Ly Thương. Không nghĩ tới vừa ra khỏi núi, lại nghe Lưu Bang ở

Lang Gia ủng lập Sở vương, lại thêm tin tức Ly Thực bị Vương Ly giết, Ly Thương hận không thể tìm Hạng Vũ dốc sức liều mạng.



Nhưng được Trương Lương khuyên can.



Không có y, thế lực của Hạng gia đang thịnh, thực không nên đắc tội với

Hạng Lương. Cũng không lâu lắm, Hạng Lương chết trận, Hạng Tịch cướp lấy binh quyền, giết chết Tống Nghĩa.



Trương Lương lập tức phái người đến Bành Thành, bí mật liên hệ với Lưu

Bang, mời y tới Toánh Xuyên. Đương nhiên, trong chuyện này, tất nhiên có một phen tính toán. Lưu Bang cũng biết, chính mình ở Bành thành, căn

bản không có đất dụng võ, ngay cả những thủ hạ của y, cũng đều bị liên

lụy.



Ở lại Bành Thành, chết!



Nếu có thể rời khỏi Bành Thành, thoát khỏi sự khống chế của Hạng Tịch, có lẽ còn có thể có tư cách.



Sở vương Hùng Tâm, mặc dù tính cách có chút hèn yếu.



Nhưng con người cũng không ngốc… y vô cùng hiểu rõ, thực lực của Hạng Vũ càng ngày càng lớn, cái vương vị này của y, sợ rằng càng ngày càng khó

ngồi rồi.



Việc cấp bách, y nhất định phải bồi dưỡng được nhân mã của mình.



Lưu Bang định đứng lên cùng y đồng tộc, cũng là người duy nhất Hùng Tâm có thể nắm giữ.



Cho nên liều tính mạng, y cũng phải cùng Hạng Vũ đạt thành hiệp nghị,

lại để cho Lưu Bang đánh tới mấy vùng Trần huyện, Toánh Xuyên, để phát

triển, ngăn được Hạng Vũ.



Nhưng trên thực tế, Lưu Bang rời khỏi Bành Thành, cũng vô cùng rõ ràng tình huống của chính mình.



Có tướng mà không có binh, nói thôi thì có tác dụng gì. Nãng quận tuy có binh mã, nhưng phần lớn đều là thiên lôi chỉ đâu đánh đó của Hạng Vũ, y không thể điều động được. Chỉ có mau chóng có được binh mã của mình,

mới là vương đạo. Cho nên Lưu Bang thậm chí không có tới Tuy Dương, trực tiếp đi tới Toánh Xuyên, tìm Trương Lương.



- Tử Phòng, với ý kiến của ngươi, Long Môn sàm việt này, nên giải thích như thế nào?



Trương Lương cười khổ một tiếng:



- Ta chỉ muốn nói, Long Môn sàm việt này, xuất hiện… thật sự quỷ dị.
Vì vậy đưa cho Trương Lương.



Trương Lương nhìn chằm chằm vào bức vẽ, cẩn thận phân biệt trong chốc lát, hai cánh tay không tự chủ được, nhẹ nhàng run rẩy.



- Cẩu nhi, đây nhất định chính là Cẩu nhi của ta!



Trương Lương đứng dậy, có chút kích động đi vòng quanh đại thính tới hai vòng, đột nhiên hướng ra phía ngoài đại thính hô một tiếng:



- Trương Thành, Trương Thành đâu?



Trương Thành, là một hạ nhân vẫn còn sống trong nhà Trương Lương.



Năm đó Trương Lương giết Tần, hạ nhân trong nhà đi đi tán tán. Thế cho

nên về sau khi Trương Lương trở về Toánh Xuyên, chỉ tìm được một mình

Trương Thành.



- Trương Thành!



Trương Lương nói với Trương Thành đang hấp tấp đi tới:



- Ngươi còn nhớ òaTrương Cẩu nhà chúng ta không?



- Lão gia nói chính là Cẩu nhi có quái lực kia?



- Đúng vậy!



Trương Thành nghe vậy, liên tục gật đầu:



- Lão gia, ta đây có thể nào không nhớ rõ. Tiểu tử này là ta chăm sóc nó từ nhỏ đến lớn, đặc biệt là khí lực của nó, ta có ấn tượng rất sâu.



- Ngươi xem cái này một chút!



Trương Lương đem bản vẽ đưa cho Trương Thành.



Trương Thành nhìn thoáng qua, mở to hai mắt nói:



- Đây chẳng phải là Trương Cẩu sao, tuy vẽ hơi mơ hồ, nhưng đúng vậy… Chính là quái lực Cẩu Nhi.



Lưu Bang đột nhiên thở phào một cái, khuôn mặt lộ ra một nét cười.



Mặt Trương Lương âm trầm, suy tư một lát, nói khẽ;



- Trương Thành, ta có một việc muốn ngươi đi làm. Ngươi lập tức lên đường đến Cửu Nguyên quận, đi tìm Trương Cẩu.



- Trương Cẩu, không phải Trương Cẩu đã chết rồi sao?



Trương Thành kinh ngạc nhìn Trương Lương, lại nhìn bản vẽ trong tay Trương Lương, trong giây lát liền tỉnh ngộ:



- Lão gia, ngài là nói. Trương Cẩu không có chết sao? Hiện y đang ở Cửu Nguyên quận?



Trương Lương nhẹ nhàng gật đầu:



- Ta hoài nghi, y chưa chết.



Nhưng hiện tại y tên là Lưu Cự, là huynh trưởng của Quảng Võ quân Lưu

Khám ở Cửu Nguyên quận. Ta muốn ngươi sau khi đến Cửu Nguyên quận, nghĩ

biện pháp gặp mặt Lưu Cự. Nếu như Lưu Cự… thực đúng là Trương Cẩu mà

nói…



Y nói đến đây, lại không nói tiếp nữa.



Đúng vậy, nếu quả thật là Trương Cẩu, thì nên làm thế nào cho phải đây?



Trong nhất thời, Trương Lương rơi vào trầm tư…