Hình Đồ
Chương 491 : Phủ Việt Long Trì, Lưu thị lập quốc (7)
Ngày đăng: 01:44 20/04/20
Ngày hôm sau Lưu Khám tỉnh lại, cũng không phát hiện tình huống dị thường gì.
Bạc Nữ cũng vẫn như trước, đem nước ấm tới cho hắn rửa mặt, chuẩn bị bữa sáng. Lưu Khám ăn xong điểm tâm, lập tức lại lu bù công việc. Với hai
người Nhâm Ngao và Lữ Thích Chi cùng đi, dọc theo bờ đông Hoàng Hà, thị
sát quanh Quảng Võ thành.
Hoàng Hà lúc này đã xuất hiện một thay đổi về tuyến đường nhỏ.
Ở thời kỳ Xuân Thu Chiến quốc, người Tần từ Thanh Đồng đứng dậy, ở bờ
phía đông xây dựng lên một bức trường thành. Nhưng tuyến đường thay đổi
theo Hà Thủy, đã biến đoạn trường thành này thành bờ Tây Hà Thủy. Nếu
như dựa theo cách nói của hậu thế, bờ tây Hà Thủy thuộc về Cam Túc. Lưu
Khám nhớ mang máng, ở bên trái có một đường hoàng kim, đất đai phì
nhiêu, đồng cỏ um tùm. Ở hậu thế được gọi là hành lang Hà Tây. Nhưng lúc này, hành lang Hà Tây vẫn còn là nơi hoang vu, chưa được khai khẩn. Ở
đây người Khương du mục làm chủ, cũng không phải là bộ tộc đặc biệt lớn, định cư ở hành lang Hà Tây.
Lưu Khám nhìn trên địa đồ, hình dáng hành lang Hà Tây vòng quanh, rồi
sau đó ở bên bờ sông, nhìn nước Hoàng Hà cuồn cuộn, trầm tư không nói.
- Lão Nhâm, trước mắt thế lực lớn nhất ở Hà Tây là chi nào?
Nhâm Ngao nhìn bản đồ trong tay Lưu Khám:
- Nếu nói là người có thế lực hùng hậu nhất, chỉ sợ chính là Nguyệt Thị
quốc. Khu vực họ khống chế từ Dương Sơn cho đến tận Lưu Sa, cách xa Ô
Tôn. Nếu Quân hầu muốn cướp lấy Hà Tây như đã nói… chỉ sợ không thể
tránh khỏi xung đột với Nguyệt Thị.
Lưu Khám cũng chỉ vừa hỏi như vậy, Nhâm Ngao đã lập tức nhận ra được ý đồ của hắn.
- Nếu như ta chỉ cần khu vực này thôi?
Lưu Khám chỉ vào hình hành lang Hà Tây, nhẹ giọng hỏi.
- Tại đây?
Nhâm Ngao cùng Lữ Thích Chi đều có chút không hiểu nhìn Lưu Khám:
- Quân hầu, đây chính là khu vực hoang vu, ta từng nghe một ít lưu dân
nói qua, vùng này bây giờ bị một số bộ lạc người Khương khống chế. Nhưng những bộ lạc người Khương này, phần lớn đều có quan hệ với Ô Tôn quốc,
nghe nói là nước phụ thuộc. Nếu như Quân hầu muốn lấy tại đây, cũng
không phải là không thể được… Chỉ là, làm không tốt sẽ phát sinh xung
đột với người Ô Tôn. Nói như vậy, chẳng phải là lại thêm một cừu địch?
Sẽ không ổn lắm?
các ngươi nắm rõ tình hình, phải mau chóng khống chế khu vực này, đừng
để người khác chiếm cứ.
- Vâng!
Nhâm Ngao chắp tay tuân mệnh.
Lưu Khám điều Ngô Thần tới, nói thật cũng là hành động bất đắc dĩ.
Hắn để Ngô Thần ở lại Cù Diễn huyện, tất nhiên là có mục đích khác. Tiêu Hà không thể một mình đảm nhiệm chức quận trưởng Cửu Nguyên, đợi sau
khi Cửu Nguyên phát triển, Lưu Khám muốn cho y thêm chút trách nhiệm
nữa. Như vậy, ứng cử viên tiếp nhận vị trí của Tiêu Hà, Lưu Khám liền
lựa chọn Ngô Thần để thay thế.
Một mặt, Ngô Thần tinh thông hình luật, từng là môn sinh của Lý Tư, giỏi về xử lý chính vụ. Còn mặt khác, Ngô Thần cũng đã đảm đương qua chức
huyện trưởng, có kinh nghiệm quản lý địa phương. Tuy thời gian không
lâu, nhưng thế cũng đủ rồi. Nhưng hiện tại, phát hiện hồ nước mặn, tương đương liên quan đến tây bắc, thậm chí sự phát triển tương lai của toàn
bộ Bắc Cương.
Lưu Khám nhất định phải phái ra một ứng viên đắc lợi, cũng chỉ có cách
để Ngô Thần tới. Dù sao, Nhâm Ngao ở mặt này, cũng không phải quá hiểu
biết.
Lữ Thích Chi đang ngồi một bên trầm tư suy nghĩ, làm thế nào để có thể phát triển lên được một trăm nghìn người.
Lưu Khám thở dài, vỗ vỗ vai y:
- Tiểu Trư, ngươi thật phải học tập lão Nhâm. Nếu như Diêm trì y phát
hiện này có thể xây dựng được lên, không ngoài một năm, ở Quảng Võ thành của ngươi, đừng nói là mười vạn, coi như là hai mươi vạn người cũng có
đấy.
- A?
Lữ Thích Chi tròn mắt nhìn:
- Diêm trì này, có tác dụng lớn như vậy?
Lưu Khám và Nhâm Ngao nhìn nhau, đều nở nụ cười,
- Tiểu Trư, đây chính là liên quan đến đại sự dân sinh, ngươi nhất định
phải phối hợp với lão Nhâm và lão Ngô, làm chuyện này thật tốt. Làm tốt
rồi, tương lai ta cho ngươi chấp chưởng một quân nhân mã.