Hình Đồ

Chương 500 : Phủ Việt Long Trì, Lưu thị lập quốc (16)

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


Chung Ly Muội khẽ giật mình, nghi hoặc nhìn Khoái Triệt, sau đó ánh

mắt lại chuyển về phía Lưu Khám và Lý Thành, nhất thời có chút không

hiểu.



- Xem ra ngươi không có hiểu rõ dụng ý của chủ công rồi..



Khoái Triệt cười nói:



- Trên đường trở về ta nghe Thủ Thận nói, chủ công chuẩn bị phổ biến

tân pháp ở Hà Nam. Ha ha, nếu là phổ biến tân pháp, liền không thể tránh khỏi sẽ xúc phạm tới lợi ích của một số người. Nếu như những người này

đều là thành phần có quyền thế ở địa phương, chẳng lẽ không phải sẽ sinh ra đại sự sao?



Chung Ly Muội là một người chưa từng biết quanh co.



Y xuất thân từ thôn phu, tính tình cương trực, không thể nào đánh đồng

với người như Khoái Triệt, từ một sự kiện có thể liên tưởng rộng lớn

hơn.



Nhưng Chung Ly Muội có thể chấp chưởng một quân, được

Lưu Khám xem trọng, dù sao cũng không phải là kẻ ngu. Y rất nhanh đã

hiểu được ý đồ của Lưu Khám.



Lưu Khám nói:



- Chung Ly, có thể ngươi thấy như vậy không ổn.



Nhưng việc phổ biến tân pháp, đành phải làm như vậy. Giống như một bụi

cây gai, muốn nắm ở trong tay, nhất định phải loại bỏ những cái gai kia. Cũng may, Hà Nam không thể so với Quan Trung tám trăm dặm Tần Xuyên năm xưa, hoang vắng, mặc dù là người có quyền thế, nhưng căn cơ cũng không

sâu.



Cần giải quyết dứt khoát, Nhạn Môn vừa động, thì Vân

Trung sẽ động; Vân Trung vừa động thì Cửu Nguyên, thậm chí là toàn bộ Hà Nam đều sẽ động.



Hà Nam sẽ chết bao nhiêu người, sẽ chảy bao nhiêu máu, chỉ nhìn vào thủ đoạn của Chung Ly ngươi.



Nếu như ngươi làm một cách hoàn mỹ, thì thân sĩ các nơi sẽ sợ hãi, tất

nhiên sẽ giảm được rất nhiều phiền toái, ít chảy nhiều máu, ít người

chết; nhưng nếu như ngươi dây dưa dài dòng, chỉ sợ đến lúc đó, không

khỏi máu chảy thành sông. Tóm lại, ta chỉ cần kết quả, không cần hỏi quá trình.



Khóe miệng Chung Ly Muội giật giật, chắp tay nói:



- Chủ công yên tâm, trong vòng mười ngày, ta chắc chắn giải quyết tất cả mọi vấn đề.



- Một mình ngươi trấn thủ Nhạn Môn, không khỏi sẽ mệt một chút.



Ta sẽ phái Lý Trì qua giúp ngươi… Mặt khác, ngươi chỉ có thể thu nạp

quan lại bản địa, không thể để cho chính vụ xuất hiện sự buông lỏng.



Còn có, việc tổ hợp của đại quân, cũng nhất định phải mau chóng giải quyết.



Ta dự tính, không đến hai tháng, đất Hà Nam ta phải nghênh đón một trận đại chiến rồi. Đến lúc đó, ta hi vọng ngươi đã tiêu hóa được những binh mã này… Ừ, ta sẽ sai bạn nối khố Quán Anh của ngươi đến, ngoài ra ta sẽ để Đồ Đồ ở lại giúp ngươi, y chung quy cũng xuất thân từ đại doanh Lam

Điền, hơn nữa còn là con cháu tướng môn. Với y cùng Lý Trì hai người đó
Hạnh, ý chính là “việc kia”, cũng là từ chuyên dụng của người trên đối với hạ nhân.



Lời còn chưa dứt, Lưu Khám đã hôn lên môi Bạc Nữ, quần áo rơi xuống, da thịt kề xát, ngã xuống giường…



Một tiếng yêu kiều, đã mang đến một đêm vô tận gió trăng!



Sáng sớm, Lưu Khám tỉnh lại. Bạc Nữ lười biếng nằm trong lồng ngực hắn, một lọn tóc che trên mặt, mang theo một mạt xuân tình.



Nhìn

kỹ, cô gái trẻ này không phải là rất xinh đẹp, nhưng lại có một vẻ gợi

cảm đặc biệt. Vẻ quyến rũ đặc biệt của nàng, nếu không nhấm nháp, tuyệt

không thể cảm nhận được tư vị mỹ diệu trong đó. Tâm thần Lưu Khám rung

động, ngón tay xẹt qua đường cong lả lướt của Bạc Nữ, đổi lấy một tiếng

rên rỉ mềm mại…



- Quân hầu, có mật báo từ Hàm Dương!



Ngay khi Lưu Khám đang nhiệt huyết sôi trào, ngoài đình viện lại truyền đến một thanh âm giết chết phong tình.



Mật báo Hàm Dương?



Lưu Khám khẽ giật mình, dục vọng lập tức bị đánh tan.



Bạc Nữ cũng tỉnh táo lại, mắc cỡ “ưm” một tiếng, dùng chăn che mặt lại, chỉ lộ ra một áng tóc.



Lưu Khám khẽ hôn một lọn tóc:



- Bạc Nhi, nàng ở lại tĩnh dưỡng một chút, ta đi xử lý chút công vụ… lát nữa ta bảo người tới hầu hạ nàng dậy.



- Đừng!



Bạc Nữ xấu hổ đỏ mặt nhưng nghe Lưu Khám nói vậy vẫn kéo chăn xuống.



- Chủ nhân cứ đi làm việc đi, Bạc Nhi không việc gì, lát nữa tự mình dậy là được.



Nghĩ đến chắc là sợ người khác trông thấy mà xấu hổ rồi… Lưu Khám cười cười xoay người ngồi dậy, nói vọng ra ngoài:



- Lập tức lệnh cho Khoái tiên sinh tới, mật báo đưa đến thư phòng đi.



- Dạ!



Tiếng bước chân xa dần, Lưu Khám cũng mặc quần áo.



Bạc Nữ cố gắng đứng dậy, lông mày không khỏi cau lại, hạ thân không ổn

làm cho nàng ít nhiều có chút khó chịu. Nhưng nàng vẫn dịu dàng hầu Lưu

Khám mặc quần áo. Chỉ là trong quá trình mặc, hai bàn tay to của Lưu

Khám, không biết bao nhiêu lần dính chặt tới bầu ngực nở nang kia.



- Triệu Cao sẽ hạ thủ đối với Chương Hàm?



Trong thư phòng, Lưu Khám xem xong mật báo, không khỏi sửng sốt…