Hình Đồ
Chương 503 : Phủ Việt ở Long Trì, Lưu thị lập quốc (19)
Ngày đăng: 01:44 20/04/20
Cách lần trước gặp Công Thúc Liêu, chớp mắt đã hơn sáu mươi ngày.
Lưu Khám nhớ rất rõ, lúc hắn cùng chuyện trò với Công Thúc Liêu trước
khi hắn đi tuần thị vùng đất Hà Nam. Công Thúc Liêu khi đó, tuy rất gầy
gò, nhưng tinh thần có vẻ vẫn không đến nỗi nào. Ít nhất vẫn còn có thể
ngồi dậy, pha trà nói chuyện, trông có vẻ khá hơn rất nhiều. Ấy vậy mà
thoáng một cái, gặp lại Công Thúc Liêu, Lưu Khám đã sắp không nhận ra
được ông nữa rồi. Không chỉ gầy gò khô héo, mái tóc màu xám trắng, nay
đã trắng toát như tuyết.
- Phụ Thân!
Lưu Tần chăm sóc bên cạnh, thân hình tiều tụy.
Không chỉ Lưu Tần, Lữ Tu và Vương Cơ cũng có mặt ở đây, thấy Lưu Khám
bước vào, mấy người vội vàng đứng dậy. Nhưng động tác lại cẩn thận từng
li từng tí một, sợ tạo ra gió. Cái thứ bệnh tà phong này sợ nhất là gặp
gió. Nếu là ở đời sau thì căn bệnh này của Công Thúc Liêu cũng chẳng là
gì cả, nhưng ở trong cái thời đại này lại vô cùng nghiêm trọng. Lưu Khám tuy am hiểu y thuật, nhưng rốt cuộc không phải xuất thân chính quy,
không tránh khỏi thiếu thốn.
Công Thúc Liêu mở to mắt.
- Tất cả lui ra, ta có mấy lời này, muốn nói với Quân Hầu.
Công Thúc Liêu nhẹ giọng nói, Lưu Khám gật gật đầu, khoát tay, ý bảo
mọi người lui ra, chỉ còn lại Lữ Tu và Tiêu Hà ở bên cạnh.
Lữ Tu phụ trách chăm sóc, còn Tiêu Hà thì phải chuẩn bị ghi chép bất cứ lúc nào.
Công Thúc Liêu nói:
- Dưới gối có một phong thư, mời Quân Hầu xem.
Lữ Tu vội vàng tìm thấy một phong thư dưới gối đưa cho Lưu Khám.
Lưu Khám nhẹ nhàng ngồi xuống, mở thư ra, nhìn lướt qua một lượt, nhưng chợt khẽ giật mình, trong lòng có chút nghi hoặc.
- Quân Hầu, ngươi có muốn nắm giang sơn hay không?
Lưu Khám do dự một chút, gật đầu nói:
- Đã đến nước này rồi, Khám đương nhiên hi vọng có thể nắm giữ giang sơn.
- Muốn có giang sơn, những gì Quân Hầu đã làm cho tới bây giờ đều rất
khá. Nhưng còn thiếu một thứ, đó chính là Quan Trung....
- Quan Trung?
- Từ xưa đến nay, đã xác định nắm giữ thiên hạ, thì trước tiên phải có
Lưu Khám kêu Vương Cơ thông báo cho nội trạch, bảo với Khám lão phu nhân rằng hắn đã trở về.....
Chỉ là hắn bây giờ vẫn không có cách nào qua vấn an được, bởi vì những
chuyện phải làm, còn đầy ra đấy. Tiêu Hà và Lưu Khám bước vào trong thư
phòng, ai ngồi chỗ nấy.
Tiêu Hà nói:
- Chủ công, có ba tin vui, trước tiên báo cho Vu Quân Hầu biết.
- Xin tiên sinh cứ nói.
- Thứ nhất, Tịnh Châu vẫn cày bừa vụ xuân bình thường, trải qua mấy
tháng nghỉ ngơi và phục hồi, số người đã tăng lên đến năm vạn người.
Theo dự đoán của lão Tào, chỉ cần không có thiên tai gì lớn, đến cuối
năm, số lương thực Tịnh Châu thu hoạch cũng có thể cung ứng cho mười vạn người.
- Rất tốt!
Lưu Khám gật đầu không chút biểu cảm, không ý kiến gì.
- Thứ hai, Ngô Thần đã nộp kế hoạch xây dựng khu vực Diêm Trì rồi.
Bởi vì lúc ấy Quân Hầu đi thẳng đến Nhạn Môn đàm phán với Thiệp Gian
tướng quân, nên chưa thể kịp thời thông báo được. Công thúc tiên sinh và tôi cả gan quyết định, phê chuẩn kế hoạch xây dựng Diêm Trì của Ngô
Thần. Hôm nay đã bắt đầu khởi công xây dựng, theo công báo Ngô Thần hôm
qua đưa tới, tất cả đều ổn cả.
Việc xây dựng Diêm Trì, đã thu hút gần ba vạn người dân địa phương đi khởi công trước.
Dự tính đầu xuân năm sau, chúng ta có thể tự cung cấp muối ăn rồi. Đồng thời, Ngô Thần còn chuẩn bị lấy Diêm Trì làm chỗ dựa, tăng cường lực
xây dựng. Trong báo cáo của hắn nói, dự tính có thể trong vòng ba năm,
số người vùng Diêm Trì sẽ tăng từ năm vạn lên tám vạn người....tất cả kế hoạch đều ở đây.
Tiêu Hà nói xong, cầm một cuốn công văn bày ra trước mặt Lưu Khám.
Lưu Khám vẫn không truyện trò, trầm tư không nói.
- Chuyện thứ ba là, dựa theo luật hộ tịch mới phổ biến, các nơi đã bắt đầu cắt tỉa.
Nhưng mà trước mắt vẫn còn chút trở ngại, nhưng mấy ngày trước, Chung
Ly tướng quân mượn cơ hội tẩy trừ hương thân hào tộc Nhạn Môn Quận,
những nhà giàu có khắp các nơi đều tranh nhau thay đổi thái độ. Thống kê theo luật mới thì, trước mắt đã lược ra được bảy mươi tám vạn người.
Trong đó chưa tính người trong Vân Trung quận và Nhạn Môn quận, nếu gộp
lại, nhân khẩu ba quận vào khoảng từ hai mươi bảy đến ba mươi vạn, ước
khoảng một trăm năm mươi vạn người.