Hình Đồ

Chương 523 : Hội sư Quan Trung (12)

Ngày đăng: 01:44 20/04/20


Thoáng chốc, trên trời cao vang vọng tiếng gió thét thê lương, giống như tiếng sói tru. Mà mật độ tiễn càng lúc càng được quân Tần đẩy mạnh, khi tiễn sắp vọt tới quân Sở tiên phong, đột nhiên một gã đội trưởng mâu

thủ xuất hiện, hung hăng tiến về phía trước.



Trường mâu thủ, trường sáo thủ, còn có trường kích thủ, cùng lúc xuất kích.



Quân Sở giống như chuỗi mứt quả, bị đâm thủng. Một đội quân Sở vung mâu giao phong với duệ sĩ quân tần cầm thiết kiềm trong tay, mấy trăm binh

sĩ quân Sở liền bị chém gã lăn trên mặt đất, máu thịt trộn lẫn biến

thành khối thịt vụn.



Lưu Phì đứng trên khinh xa, không khỏi hít sâu một ngụm khí lạnh.



- Lão Chu, lũ Tần man này điên rồi sao?



Nếu như quân Tần chiến đấu mạnh mẽ như lúc này, trước kia giao chiến

tại Vị Nam, sao có thể bị bọn họ liên tục đánh lui, thậm chí quân lính

tan rã?



Sắc mặt Chu Cú Tiễn xám xịt, ghìm cương ngựa lại.



- Thiếu Quân, chúng ta lui binh. . .Trong quân Tần man tất có người

tài. Chúng ta cường công như vậy, căn bản vô pháp phá tan trận hình quân Tần. Việc cấp bách, chính là lui lại trấn thủ đại doanh Lam Điền, xem

xét tình hình. Thực sự không chống đỡ được. . .Chúng ta sẽ nhanh chóng

lui về Phách Thủy, hoặc qua Hiểu Quan cố thủ.



Lời này có ý

nói với Lưu Phì: Cha ngươi có thể sống sót hay không, cần phải xem vận

khí của y. . .Chúng ta trước hết phải bảo vệ tính mạng của chính mình

rồi sẽ bàn.



Lưu Phì nghe vậy, liên tục gật đầu.



- Lão Chu nói rất phải, lập tức lui binh!



Ngay khi Lưu Phì hạ lệnh, chuẩn bị lui binh. Thoáng chốc, trong đại

doanh Phách Thượng đôt nhiên truyền đến tiếng kèn lệnh vang trời.



" Lão Tần oai hùng, cộng phó quốc nạn.



Sở tặc không vong, thề không thu binh. . ."


Chỉ hai mươi mốt hiệp, Chu Cú Tiễn đã bị Lưu Khám đánh cho mồ hôi đầm đìa, khổ cực không thể chịu được nữa.



Ngay khi hai ngựa giẫm đạp lẫn nhau, Lưu Khám đang vung Xích Kỳ chuẩn

bị chém xuống, thì đúng lúc này, một mũi tiễn đột nhiên bắn lén về phía

Lưu Khám.



Lưu Phì ở bên âm thầm quan sát, thấy Lưu Khám tập trung tới Chu Cú Tiễn vì vậy phóng tên bắn lén.



Đây cũng là thủ đoạn hay dùng của hai người Lưu, Chu.



Gặp đối thủ khó chơi, Chu Cú Tiễn thường thu hút sự chú ý của đối

phương, Lưu Phì lén bắn tiễn đả thương địch thủ, có thể nói vô cùng

thuần thục, chẳng bao giờ thất bại. Mà lúc này đây, cũng không thất thủ. . .Lưu Khám không ngờ, Lưu Phì ở bên kia dùng tên bắn lén, bất ngờ

không kịp đề phòng, bị tiễn bắn trúng vai. Hắn a lớn một tiếng, thúc

ngựa chạy đi. Chu Cú Tiễn vừa thấy, lập tức chấn hưng tinh thần, thúc

ngựa tiến lên.



- Tứ Thủy lão Bi, định chạy đâu?



Có lẽ trong khi Lưu Khám trúng tiễn, Xích Thố hoảng hốt; hoặc Xích Thố đánh lâu có chút không chịu đựng nổi.



Chạy được khoảng mười bước, Xích Thố đột nhiên thở phù phù một tiếng,

hai chân trước quỳ trên mặt đất. Còn Chu Cú Tiễn ở phía sau vung giáo

đâm tới.



- Tứ Thủy lão Bi, mau để mạng lại!



Mắt

thấy, Lưu Khám sẽ chết dưới giáo của Chu Cú Tiễn, ngựa Xích Thổ đang quỳ gối bỗng nhiên đứng dậy, một đạo tia sáng lạnh từ phía dưới bốc lên,

Lưu Khám thuận thế quăng giáo, giống như hung thần ác sát quát lớn:



- Cẩu tặc, chết đi!



Chu Cú Tiễn muốn tránh né, thì đã muộn rồi.



Chỉ nghe rắc một tiếng, liền hét thảm một tiếng, Chu Cú Tiễn rơi đầu xuống đất, ngã quỵ dưới chân ngựa.