Hình Đồ
Chương 552 : Giang sơn chỉnh thể (8)
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
Tháng tám năm Tần Nhị Thế thứ năm, cái chết của Nhị Thế Doanh Hồ Hợi của Đế quốc Đại Tần cũng biến thành một chuyện quá khứ, nhưng Thiên hạ lại
bị vây trong cục diện cực kỳ hỗn loạn. Khắp Sơn Đông, các chư hầu và
quân phiệt to nhỏ cùng chiếm giữ năm nước Ngụy, Tề, Triệu, Sở, Đường; mà Quan Trung mặc dù bề ngoài thể hiện rất bình ổn nhưng mạch nước ngầm
lại chảy cuồn cuộn, Tiểu công chúa Doanh Quả dừng lại Hán Trung, chậm
chạp không chịu ra Xuyên.
Quan Trung rốt cuộc là của Doanh
thị hay là Lưu thị, trước sau cũng không thể xác định. Tuy là Lưu Thị
Đường quốc đã nắm Quan Trung trong tay nhưng bách tính Quan Trung vẫn
còn đang quan sát. Một mặt, Doanh Tần thống trị năm trăm năm, khiến
người Quan Trung do dự; về phương diện khác, Lưu thị Đường quốc cường
thịnh quật khởi, cũng khiến người Quan Trung cảm thấy một tia yên ổn.
Nhưng nếu muốn bách tính Quan Trung thoáng cái từ Doanh Thị chuyển thành Lưu thị cũng không phải là chuyện dễ dàng. Phương diện này liên quan
nhiều mặt, có nhân tố cảm xúc, cũng có nhân tố quân sự chính trị, nói
chung trong lúc nhất thời cũng không thể nào quyết định được.
Chính bởi vì như vậy, Doanh Hồ Hợi tuy rằng đã chết nhưng trên sử sách
theo thói quen một năm này vẫn gọi là năm Nhị Thế thứ tư.
Người Quan Trung đang quan sát...
Sở Hạng đóng quân tại Lạc Dương, Lưu thị Đường quốc ứng phó thế nào
đây? Đối với Lưu Khám mà nói, ngăn trở Sở Hạng là một sự khảo nghiệm của người Quan Trung đối với hắn. Nếu như hợp cách, vậy thì hắn có thể yên
ổn tọa Quan Trung. Nếu như không thể khiến bách tính Quan Trung thỏa
mãn, vậy thì hắn sẽ lấy việc hiệp trợ Doanh Quả Công chúa đang dừng tại
Hán Trung trở về Hàm Dương. Không chỉ có Lưu Khám biết điểm này, mà rất
nhiều người cũng hiểu rõ điểm này.
Tiểu công chúa Doanh Quả
sở dĩ đột nhiên thay đổi hành trình, dừng lại Hán Trung trì hoãn không
chịu lên đường, chỉ sợ cũng bởi hàm nghĩa bên trong đó chính là quan
sát. Một khi Doanh Quả quay về Hàm Dương, thì Lưu Khám sẽ rơi vào tình
thế xấu hổ!
Đầu tháng 8, Hàn Tín Hà Bắc từ Cự Lộc suất binh
tây tiến, quét ngang nạn thổ phỉ các nơi tại Thượng Đảng Hàm Đan, cũng
thực hiện chính sách vườn không nhà trống, khiến cho tàn binh Lão Tần
ngang dọc Thượng Đảng Hà Đan rơi vào cảnh quẫn bách. Có gần vạn binh Tần phải xuất sơn, đầu hàng Hàn Tín.
Mà Hàn Tín lại không dùng
biện pháp máu lạnh giống như Hạng Vũ đối với quân Tần, mà lại dùng
phương pháp dụ dỗ. Tàn dư quân Tần dưới dự lĩnh hạ của Vương Quỳnh, trốn vào trong núi Thái Hành tránh né mũi nhọn Hàn Tín.
Giữa
trước mặt Hạng Vũ, lăn xuống ngựa:
- Khởi bẩm Thượng tướng quân,
Đổng Quận Thủ phái mạt tướng đến đây truyền tin, Hạng Trang tướng
quân....Hạng Trang Tướng quân....
Người mang tin thở hồng hộc nói không nên lời, trong lòng Hạng Vũ chợt nảy sinh một dự cảm bất
thường. Đổng Ế phái người tới, là có chuyện gì? Hạng Trang là chủ tướng
quân tiên phong của ta, có phải đã xảy ra biến cố gì không?
- Hạng Trang làm sao?
Hạng Vũ ở trên lưng ngựa cấp thiết hỏi. Người mang tin tức thở hổn hển, run giọng nói:
- Hai ngày trước, Hạng Trang tướng quân tới Lạc Dương, nghe nói quân
Đường chiếm lĩnh Thằng Trì, Hạng Trang tướng quân tức giận, lập tức muốn xuất binh đoạt lại Thằng Trì, Đổng Quận Thủ liều mạng ngăn lại, nhưng
Hạng Trang tướng quân không nghe theo khuyên bảo, cố ý xuất binh. Không
ngờ Tướng quân vừa ra khỏi Tân An, lúc đến Thanh Phong Sơn thì gặp phải
quân Đường phục kích. Quân Đường đào mở miệng sông băng, làm đại quân ta đại bại. Hạng Trang tướng quân trong loạn quân bị Đường Vương Lưu Khám
giết chết, Hạng Bá tướng quân bị bắt làm tù bih. Đổng Quận thủ trú ở Cốc thành, thỉnh cầu Thượng tướng quân cứu viện!
Hạng Vũ ngẩn
ra, rõ ràng là chưa kịp phản ứng, đột nhiên mày chau chặt lại, một lát
sau mới "á" một tiếng to, rút bảo kiếm ra, chém người đưa tin ngã lăn ra đất. Hai tròng mắt đỏ bừng, Hạng Vũ tàn bạo nói:
- Không giết Lưu Khám, mỗ gia thề không hoàn binh. Ba quân nghe lệnh, lập tức khởi hành, binh phát Thằng Trì cho ta!
Trần Anh ở bên cạnh nghe vậy, tim đập mạnh: Lưu Khám thật sự muốn quyết chiến với Thượng tướng quân sao? Bằng không hắn ta sẽ không chặn đánh
giết Hạng Trang, để khơi sự tức giận của Thượng tướng quân? Nhưng hắn
vừa đoạt được Quan Trung, chủ lực lại phân tán, thật sự không thích hợp
quyết chiến, nhưng nếu thật sự quyết chiến, mục đích của hắn là gì?
Không đúng, ở phương diện này chắc chắn có vấn đề...
Nghĩ tới đây, Trần Anh mở miệng muốn khuyên can Hạng Vũ bình tĩnh lại,
nhưng lời đến bên mép lại nuốt trở vào. Trần Anh hiểu rõ, lúc này Hạng
Vũ tuyệt đối sẽ không nghe người khác khuyên ca, mình mạo muội tới
khuyên bảo, chỉ sợ sẽ rơi vào cảnh tính mạng khó bảo toàn. Chết như vậy, thà rằng thờ ơ lạnh nhạt, xem Lưu Khám kia đến rốt cuộc có chiêu số như nào.
Vì vậy Trần Anh leo lên chiến xa, lại không biết rằng
trong khoảnh khắc gã trèo lên, một đôi mắt phức tạp sắc bén đang nhìn
chằm chằm sau lưng gã!