Hình Đồ

Chương 553 : Giang sơn chỉnh thể (9)

Ngày đăng: 01:45 20/04/20


Trận chiến Thằng Trì đã mở màn bằng khí thế hừng hực. Bất kể Lưu

Khám, Hạng Vũ đều hiểu rõ trận chiến này nhìn bề ngoài quy mô không lớn

nhưng trên thực tế ý nghĩa chiến dịch lại cực kỳ quan trọng, quan hệ đến sự thành bại của song phương trong tương lai.



Lưu Khám muốn

mượn cơ hội này để tuyên bố sự vũ dũng của mình cho người trong thiên hạ thấy, đồng thời muốn vững vàng kiềm chế quân Sở tại khu Hà Lạc, để tạo

đủ không gian gây loạn cho Chư Hầu Sơn Đông xuất ra, hắn càng hung ác

độc địa, thì Chư hầu Sơn Đông sụp đổ càng nhanh.



Mà Hạng Vũ

cũng mong muốn thắng Lưu Khám tại Thằng Trì. Y từng đánh Vương Ly đại

bại tại Cự Lộc, nhưng trong lòng thủy chung vẫn luôn coi Lưu Khám trở

thành họa tâm phúc. Y phải đánh bại Lưu Khám mới có thể xóa bỏ được bóng ma tại lần thất bại của y ở Lâu Thương năm xưa. Đánh bại Lưu Khám,

không cần nhiều lắm, chỉ cần phá được Thằng Trì, đuổi Lưu KHám quay về

Hàm Cốc Quan, cũng đủ để cho Chư hầu Sơn Đông sinh lòng sợ hãi, ngoan

ngoãn nghe theo lệnh của y. Về phần Quan Trung, Hạng Vũ tạm thời không

lo lắng chuyện này.



Hạng Vũ cũng hiểu rõ, Quan Trung không

thể công phá. Quan Trung lúc này đang ở trong tay Lưu Khám, mà không

phải là trong tay Doanh Hồ Hợi. Dựa vào thực lực của Quan Trung, muốn

một đòn phá được không nghi ngờ chính là si tâm vọng tưởng. Kết cục tốt

nhất là lấy Hàm Cốc Quan làm ranh giới, chia để trị, hình thành cục diện giằng co đông tây, đợi thế cục Sơn Đông ổn định rồi thì mới xuất thủ

đối phó với Quan Trung, đó là kế sách tốt nhất.



Đây là mưu kế chỉnh thể do Phạm Tăng bày tính cho Hạng Vũ. Từ một vài phương diện mà

nói thì có chút tương tự với kế hoạch của Trương Lương. Lấy Hà Lạc làm

trung tâm để mưu đồ kế hoạch giành toàn thiên hạ. Cho nên, trận chiến

này từ một mức độ nào đó sắp sửa ảnh hưởng toàn bộ cục diện thiên hạ.



Đúng vậy, ảnh hưởng toàn bộ cục diện của Thiên hạ!



Ngay lúc trận chiến Thằng Trì tiến hành đến ngày thứ ba, Lưu Khám và

Hạng Vũ cũng sử xuất toàn bộ bản lĩnh chuẩn bị quyết một trận chiến

thắng bại. Khoảng cách Thằng Trì cách thị trấn Long Xuyên xa xôi, Lão

thượng quan năm xưa của Lưu Khám chính là Nhâm Hiêu hiện giữ chức Quận

úy Nam Hải đang ngồi ngay ngăn trên thượng đường của Phủ nha.



Từ năm Tần Vương Chính thứ ba mươi, lúc Nhâm Hiêu bình định Lĩnh Nam,

Thủy Hoàng Đế hạ lệnh thiết lập ba quận Nam Hải, Quế Lâm và Hòa Tượng,

lấy quận Nam Hải là nơi tổng Lĩnh Nam, không thiết lập Quận Thủ, chỉ

thiết lập Quận Úy, do Nhâm Hiêu đảm nhiệm. Sở dĩ thiết lập như thế,

đương nhiên Thủy Hoàng đế có suy tính của ông.



Phía Nam Lĩnh

Nam là nơi hoang dã nhiều dân tộc Man di, chủ yếu là Sơn Việt và Phiên

Miêu. Sơn Việt cũng vậy, Phiên Miêu cũng thế hầu hết đều cư trú trong

núi non điệp trùng, mặc dù biểu hiện như đã thần phục đế quốc Đại Tần,

nhưng loạn Phiên Miêu, Sơn Việt lại chưa từng mất hẳn. Đây cần phải một

quá trình rất dài, mặc dù là Thủy Hoàng đế đã hạ lệnh ba mươi vạn tùy

quân dân phu ngụ lại Lĩnh Nam, đã tăng thêm nhân khẩu của ba quận, nhưng ba mươi vạn người đối với Lĩnh Nam rộng lớn mà nói căn bản là như muối
Nhuế chưa kịp phản ứng thì qua sông, công chiếm Lư Giang, cướp đoạt Hội

Kê. Ngươi nghĩ như thế nào?



Luận binh pháp, Nhâm Hiêu là xuất thân đại doanh Lam Điền, xuất thân quân lữ Chính Kinh, Triệu Đà ở

phương diện này rõ ràng là không thể nào sánh bằng Nhâm Hiêu, nghe Nhâm

Hiêu nói xong, gã nhẹ nhàng gật đầu:



- Lời tiên tri nói: Sở tuy tam hộ, vong Tần tất Sở. Tướng quân từ Lĩnh

Nam xuất binh, công lược đất Sở, quân Sở tất sẽ đại loạn. Đến lúc đó

thừa dịp loạn mà qua sông, chiếm lĩnh Sơn Đông..Chỉ là, thằng nhóc bán

rượu hom nay đã chiếm cứ Quan Trung, tướng quân...



Nhâm Hiêu cười lạnh một tiếng:



- Ta nghe nói Tiểu công chúa nay vẫn chưa ra Xyên. Ta sẽ phụng danh

nghĩa Công chúa, quét ngang Sơn Đông. Nếu như thằng nhóc bán rượu thông

mình, hẳn là sẽ ra khỏi Quan Trung, trấn thủ Bắc Cương cho Đại Tần ta,

đó cũng là hành động thông minh. Còn nếu như bụng dạ hắn khó lường, ta

tin rằng bách tính Quan Trung tất hiểu rõ nên đứng về phương nào.



- Lấy tên của Tiểu Công chúa ư?



Triệu Đà không khỏi nhíu mày:



- Ý của Tướng quân là lập Tiểu công chúa làm Vương?



- Thế nào, ngươi cho là không thể ư?



- Ta chỉ lo lắng Tiểu công chúa không phải là đối thủ của thằng nhóc bán rượu kia.



Nhâm Hiêu nghe vậy mỉm cười, đứng lên, đi tới cửa đại sảnh, chắp tay ngửa mặt lên trời, dường như lẩm bẩm:



- Nếu không làm như vậy, ta sao có thể vào Quan Trung được.



Giọng không lớn nhưng đủ để Triệu Đà nghe rõ, tim không khỏi đập mạnh, nhìn lưng Nhâm Hiêu, thầm nói:



- Tướng quân, không phải ngươi muốn cùng chung quốc nạn, mà là muốn tranh giành giang sơn rồi!



Cần vương và tranh giành thiên hạ, hoàn toàn là hai khái niệm. Nhưng

Triệu Đà cũng hiểu, vào lúc này, gã căn bản không có lựa chọn nào khác,

lập tức đứng lên, khom người nói:



- Đà nguyện quên mình phục vụ mệnh!



Nguyện quên mình phục vụ mệnh?



Đến tột cùng là quên mình phục vụ mệnh vì Lão Tần hay là quên mình phục vụ mệnh vì Nhâm Hiêu? Đáp án của phương diện này, có lẽ chỉ trong lòng

Triệu Đà là rõ nhất, nhưng bất kể thế nào, Triệu Đà đã biết những ngày

tháng an bình đã không còn nữa!