Hình Đồ
Chương 571 : Hà Lạc có biến (1)
Ngày đăng: 01:45 20/04/20
Doanh Quả đi rồi!
Rốt cuộc nàng mang theo tâm tình như thế nào rời khỏi Hán Trung? Lưu Khám cũng không rõ lắm.
Vương triều thay đổi, khó tránh khỏi người vui kẻ buồn. Chuyện Lưu Khám quan tâm chính là Doanh Quả đi nơi nào? Cho dù trên miệng hắn nói thoải mái thế nào đi nữa, nhưng thủy chung vẫn có cái gai trong lòng. Hơn
mười ngày sau, Tây Nam Điển Chúc truyền tin đến, nói Doanh Quả đi tới
Tùng Phiên Tứ Xuyên, vượt qua Đại Kim Xuyên, chạy về phía tây.
Lưu Khám xem địa đồ một chút, phát hiện nơi Doanh Quả đến chính là Tây Tạng ở hậu thế.
Lúc này Tây Tạng còn là mảnh đất hoang vu, rốt cuộc tình hình thế nào, Lưu Khám cũng không rõ.
Vì vậy nghĩ đi nghĩ lại, hắn hạ lệnh cho Quân Thủ quận Thục, Tây Nam
Điển Chúc đi Ba Cức, thiết lập quan ải tại Tùng Phiên, đồng thời cắt cử
Quan Úy giám sát phía Tây Nam. . .Mặc kệ Doanh Quả đi Tây Tạng hay
không? Lưu Khám đều muốn đưa ra quyết định, nghiêm mật giám sát phía Tây Nam.
Tiêu Hà phái người xem xét, chọn ngày hoàng đạo.
Lưu Khám đăng cơ chỉ là vấn đề sớm hay muộn. Cùng lúc đó, hơn mười lính đưa tin phi ngựa từ Hàm Dương mà chạy về phía Bắc cương, Ba Thục, Hà
Bắc. Sau một chuỗi mệnh lệnh được truyền đi, tiếp đến chỉ chờ đợi thời
cơ, sau đó giáng xuống một kích lôi đình.
Nguyên Niên đại
Đường trị vì, hóa ra là ngày mồng bảy tháng 1 năm 206 công nguyên. Lưu
Khám đăng cơ tại Hàm Dương, lấy tên nước là Đường.
Dùng hai
người Lữ Tu và Ba Mạn là Hoàng Hậu hai cung, vẫn tiếp tục sử dụng chế độ nhà Tần, phong Bạc nữ là phu nhân, phía dưới có Mỹ Nhân, Phu Quân, Bát
Tử, Thất Tử, Trường Sử và một số phẩm cấp khác. Chỉ có điều tính cách
Lưu Khám cực kỳ thú vị, sau khi lập lên nước Đường đăng cơ Cửu Ngũ, sau
hai năm ngắn ngủi, nữ nhân bên cạnh chỉ còn lại ba người mà thôi. Cho
nên tất cả phẩm cấp của phi tần, ngoại trừ Hoàng Hậu và phu nhân, còn
lại đều không dùng đến.
Hơn nữa, Lưu Khám cũng không có thời gian lo lắng những chuyện này.
Sau khi đăng cơ, Lưu Khám làm theo đề nghị của Tiêu Hà, vẫn tiến tục sử dụng chế độ nhà Tần, thiết lập Tam Công Cửu Khanh.
Tiêu Hà chính thức được phong làm Thừa Tướng, Trần Bình làm Thái Úy,
Quan Trung hận hai người tới tận xương tủy. Thậm chí ngay cả phần mộ tổ
tiên của bọn họ tại quê hương cũng bị dân chúng đào bới.
Lúc
trước, y thấy lão Tần không còn hi vọng, bất đắc dĩ đầu hàng nước Sở.
Nhưng ai có thể ngờ, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, phong thủy chuyển biến quá nhanh. Chỉ trong cái nháy mắt, triều đại lão Tần đã
thay đổi, Lưu Đường quật khởi, biến hóa cực nhanh khiến người ta không
kịp nhìn. Chương Hàm cũng không rõ, rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Ngày xưa hoảng sợ bỏ chạy như chó nhà có tang, Lưu Khám khốn thủ một
góc nhỏ Lâu Thương, vì sao thoáng chốc liền trở thành bá chủ Quan Trung?
Nếu như nói Lưu Khám quật khỏi Bắc Cương, Chương Hàm còn có thể dùng
vận khí để giải thích, nhưng Lưu Khám bá chủ Quan Trung vốn đại chiến
với quân Sở tại Thằng Trì, sau đó quân Đường tung hoành tại bắc Sơn Đông giống như gió cuốn. Dùng hai chữ “ Vận khí “, hiển nhiên không thể giải thích được.
Ngay nay, Hà Lạc kẹp giữa nước Đường và Ngụy,
kéo dài hơi tàn. Chương Hàm và Đổng Ế có lòng muốn đầu hàng, nhưng vừa
nghĩ tới mười vạn oan hồn kia, lại thay đổi chủ ý.
Đầu xuân, hoa đào nở rộ khắp chốn ngoài thành Hàm Dương.
Trần Anh khoác trên mình một kiện áo mỏng, ngồi trên hành lang gấp khúc quanh co, lẳng lặng nhìn vườn hoa tranh nhau đua nở.
Sau khi Hạng Võ dẫn binh rời đi, y phụng mệnh lưu thủ lại Lạc Dương,
giám sát Chương Hàm, Đổng Ế, kỳ thực đã bị vứt bỏ rồi. Đúng vậy, giám
sát Chương Hàm, Đổng Ế, nghe thì có vẻ không tệ, nhưng trong tay y chỉ
có mấy trăm tư binh, không có chút quyền lực nào. Quyền hành quân chính, bị hai người Chương, Đổng nắm giữ, Trần Anh muốn làm chuyện gì đều phải thương nghị với Chương Hàm, Đổng Ế. Nếu như hai người không đồng ý,
đừng mong có thể làm.
Trần Anh là nhân vật cỡ nào?
Nhớ lại năm đó, khi Hạng Lương vừa vượt qua Trường Giang, Phạm Tăng còn chưa quy hàng, y chính là mưu sĩ hàng đầu. Ngày nay, ngay cả chút
chuyện nhỏ cũng phải nhìn sắc mặt người ta, thậm chí còn trở thành hạng
người làm mật báo, trong lòng Trần Anh làm sao có thể nuốt trôi? Y quyết định không hỏi đến chuyện bên ngoài, cả ngày nghỉ trong nhà viết văn,
uống rượu mua vui.
Nhưng trong lòng luôn sầu muội là vì sao?