Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 179 : Thượng mã phong

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




- Á... ....



Dương Nhạc cuối cùng cũng đưa tay khỏi mũi Đổng Lâm, sau đó nàng phát ra một tiếng thét kinh thiên động địa.



Ngoài cửa sổ lóe lên bóng người rồi biến mất.



Vài chục giây sau, Kiều Đông Hải ngồi trong chiếc Cadillac nhìn Hạ Thiên mở cửa bước vào, Kiều Đông Hải dùng giọng hưng phấn hỏi:



- Quay xong chưa?



- Đã quay xong, nhưng không cần dùng nữa rồi.



Hạ Thiên ném máy quay kỹ thuật số cho Kiều Đông Hải rồi lười biêng nói. Nguồn: https://truyenfull.vn



Kiều Đông Hải chợt ngây người, hắn nhận lấy camera rồi hỏi:



- Sao lại không dùng được?



- Đổng Lâm ngu ngốc đã chết rồi, tất nhiên sẽ không dùng được nữa.



Hạ Thiên không đếm xỉa.



Kiều Đông Hải lập tức lắp bắp kinh hãi:



- Chết rồi sao? Hạ Thiên, không phải cậu quay phim à? Sao lại giết hắn?



Hạ Thiên ra vẻ vô tội:



- Thằng ngu kia thượng mã phong mà chết, không liên quan gì đến tôi.



- Thượng mã phong sao?



Vẻ mặt Kiều Đông Hải chợt trở nên cổ quái, hắn cũng không tin Đổng Lâm thượng mã phong trùng hợp như vậy. Dù thật sự là thượng mã phong thì chắn chắn cũng bị Hạ Thiên động tay động chân. Kiều Đông Hải nghĩ mãi mà không rõ, vì sao Hạ Thiên vốn không muốn giết người nhưng vẫn ra tay giết Đổng Lâm?



Kiều Đông Hải mở máy quay, hắn nhìn tình cảnh nóng bỏng ở bên trong, sau đó nghe được những âm thanh phát ra. Khi hắn nghe được ba chữ Lãnh Băng Băng thì cuối cùng cũng hiểu vì sao Hạ Thiên phải thay đổi ý nghĩ, thì ra Hạ Thiên thấy Đổng Lâm nói những lời khinh nhờn người phụ nữ của mình, vì vậy không thể tha thứ.



Kiều Đông Hải lấy điện thoại gọi cho vài người, hắn muốn sự việc Đổng Lâm chết được khuấy động, phải truyền ra tin tức Đổng Lâm chết vì thượng mã phong. Như vậy sẽ không ai điều tra Đổng Lâm chết thế nào, như vậy dù là Hạ Thiên hay Kiều gia cũng không liên quan.



Còn đoạn phim trong máy quay, Kiều Đông Hải suy nghĩ một chút rồi cắn răng xóa bỏ. Trong đoạn phim này Đổng Lâm gọi tên Lãnh Băng Băng, nếu được phát tán thì Lãnh Băng Băng sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.



Trong đầu Kiều Đông Hải lóe lên ý nghĩ Hạ Thiên biến một người đường đường là phó phòng công an tỉnh thành người chết trong nháy mắt, điều này làm hắn cảm thấy lạnh người. Hạ Thiên này nhìn có vẻ là vô hại nhưng khi ra tay thì rõ ràng không chớp mắt.



- Hạ Thiên, cậu đi đâu đây? Đến chỗ Tiểu Kiều sao?


Hạ Thiên lưu luyến rời khỏi người Tôn Hinh Hinh, hắn mặc áo vào rồi xuống giường.



- Đi thôi, tốt nhất sau này đừng tìm đến tôi nữa.



Tôn Hinh Hinh tức giận nói, tiểu sắc lang này quá lăng nhăng, nhưng lăng nhăng quang minh chính đại như vậy sao?



- Chị Hinh, chị là vợ tôi, sao tôi không tìm chị được?



Hạ Thiên cười hì hì nói, hắn căn bản không thấy sự tức giận của Tôn Hinh Hinh, hắn đi ra phòng ngủ.



Tôn Hinh Hinh không khỏi thở dài, Hạ Thiên sẽ hoàn toàn không cảm thấy điều này có gì không đúng, hắn căn bản xem đây là vấn đề đương nhiên, vì vậy nàng có tức giận cũng vô dụng.



Tôn Hinh Hinh ngáp một cái, nàng vẫn để nguyên thân thể trần như nhộng mà nằm ngủ. Mà Hạ Thiên thì dùng tốc độ nhanh nhất để đến cục cảnh sát.



- Cậu theo tôi.



Lãnh Băng Băng đã chờ từ sớm, khi thấy Hạ Thiên thì nàng lập tức kéo vào phòng làm việc của mình. Đám cảnh sát hình sự trong văn phòng nhìn hai người bằng ánh mắt mập mờ.



Lãnh Băng Băng vào phòng làm việc rồi đóng cửa lại, sau đó nàng nhìn chằm chằm vào Hạ Thiên, nàng dùng giọng tức giận nói:



- Chuyện kia là cậu làm, đúng không?



Hạ Thiên có chút mơ hồ:



- Cảnh sát tỷ tỷ, chị nói chuyện gì?



- Cậu đừng giả vờ hồ đồ.



Lãnh Băng Băng muốn nổi giận nhưng lại sợ người bên ngoài nghe được, vì vậy nàng đành phải hạ thấp giọng:



- Sáng hôm qua cậu nói sẽ xử lý Đổng Lâm, đến chiều thì Đổng Lâm đã chết, cậu dám nói mình không liên quan sao?



- Cảnh sát tỷ tỷ, tên kia chết là tốt, sao chị có vẻ mất hứng như vậy?



Hạ Thiên dùng giọng kỳ quái hỏi.



- Tôi là cảnh sát, cậu có hiểu không? Tôi làm gì cũng phải theo pháp luật, dù tôi hy vọng Đổng Lâm chết thì cũng không được lạm dụng.



Lãnh Băng Băng cắn răng:



- Tôi hỏi cậu một lần nữa, có phải cậu giết Đổng Lâm hay không?