Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 220 :

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




- Nhanh, nhanh lên, cùng lên lầu cho tôi, tìm cho ra Tiểu Kiều.



Kiều Đông Hải chợt rống lên:



- Nếu Tiểu Kiều có chuyện thì tôi sẽ không để yên cho các người.



Thật ra cũng không cần Kiều Đông Hải phải kêu gào thì Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi đã phóng lên lầu đầu tiên, mà một đám cảnh sát cũng chạy theo.



- Này, các người lên đó làm gì? Chúng tôi ở đây.



Một âm thanh lười biếng truyền vào tai mọi người, Kiều Phượng Nhi và Kiều Hoàng Nhi chợt khựng người lại và quay đầu nhìn, đó không phải là Hạ Thiên sao?



Hạ Thiên đứng ở cửa ra vào tòa nhà, hắn dùng một tay ôm Kiều Tiểu Kiều, tay còn lại cầm theo một chiếc máy tính, bộ dạng giống như chưa có gì từng phát sinh.



- Hạ Thiên, Tiểu Kiều, các người không sao đấy chứ?



Kiều Đông Hải chợt vui mừng như điên, khoảnh khắc này hắn chính thức cảm nhận được cảm giác từ địa ngục lên thiên đường.



Một đám cảnh sát thở phào nhẹ nhõm, Kiều Tiểu Kiều không có việc gì, chén cơm của bọn họ cũng được bảo vệ. Nhưng bọn họ cũng không thể hiểu, hai người này không phải đã lên lầu sao? Sao lại đột nhiên đi từ bên ngoài vào?



- Tất nhiên tôi không sao, tôi thì làm gì có chuyện được?



Hạ Thiên ra vẻ đương nhiên.



- Hạ Thiên.



Hoàng An Bình đi đến:



- Các người không gặp vụ nổ sao?



- Khi bom nổ thì chồng ôm tôi từ trên lầu nhảy xuống.



Kiều Tiểu Kiều xen vào một câu.



Kiều Đông Hải chợt ngẩn ngơ, cuối cùng hắn không nhịn được phải hỏi:



- Từ lầu chín nhảy xuống sao?


Kiều Đông Hải trả lời:



- Bây giờ Tiểu Kiều đã về nhà, lại càng thêm an toàn, không có việc gì cả.



- Tiểu Kiều chịu về nhà rồi sao?



Kiều Chấn Quốc cảm thấy bất ngờ:



- Vậy là tốt rồi, sau này cần quan tâm lẫn nhau, miễn người ngoài nói ra nói vào.



- Chuyện hôm nay lại làm phiền Hạ Thiên, nế không có cậu ấy thì chỉ sợ Tiểu Kiều... ....



Kiều Đông Hải không nói hết lời, hôm nay là ám sát liên hoàn làm người ta khó lòng phòng bị, nếu không phải Hạ Thiên năng lực siêu cường thì Kiều Tiểu Kiều sợ rằng đã tan xương nát thịt từ lâu rồi.



- Nếu cậu ấy bớt gây chuyện thì quá tốt.



Kiều Chấn Quốc không khỏi thở dài:



- Cứ như vậy nhé, chú cúp máy đây.



Kiều Đông Hải lắc đầu, nếu Hạ Thiên không gây chuyện thì cũng không phải là Hạ Thiên.



Kiều Đông Hải bên này cúp điện thoại thì điện thoại của Hạ Thiên lại vang lên.



Hạ Thiên lấy điện thoại ra nhìn, là một dãy số lạ, không biết là ai.



- Xin hỏi ai vậy?



Hạ Thiên nhận điện thoại, hắn hứng thú hỏi một câu.



- Anh rể, là em.



Đầu dây bên kia vang lên một âm thanh hưng phấn:



- Anh rể, anh đang ở đâu? Anh có rảnh không? Nếu không thì theo chúng em đi chơi, chúng em đang ở hồ Bắc!