Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 221 :

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




Cô gái nói một hơi vài câu trong điện thoại, nhưng Hạ Thiên không nhớ rõ đây là ai, giọng nói kia quá xa lạ với hắn.



- Em là ai?



Hạ Thiên không nhịn được phải hỏi, người này chẳng lẽ gọi lộn số?



- Sao vậy, anh rể dâm tặc, anh không nhớ em sao?



Cô gái trong điện thoại có chút uất ức:



- Em là Tiểu Anh!



- Tiểu Anh sao?



Hạ Thiên suy nghĩ rồi nói:



- Hình như anh không quen ai là Tiểu Anh.



- Anh rể dâm tặc, em làm Liễu Vân Anh, chị của em là Liễu Vân Mạn, anh biết rồi chứ?



Cô gái rất khó hiểu, cuối cùng nàng còn chêm thêm một câu:



- Là người sử dụng Phong Nhũ Sương của anh đấy.



- À, thì ra là cây sậy, sao không nói sớm.



Hạ Thiên cuối cùng cũng nghĩ ra, người này không gọi lộn số, hắn chỉ cảm thấy có chút kỳ quái, sao Tiểu Anh lại hẹn hắn ra ngoài chơi, hình như hắn cũng không quá quen thuộc với nàng.



- Anh rể, anh có đi bơi không đấy? Nơi đây rất vui, người đẹp như mây.



Liễu Vân Anh bắt đầu dụ Hạ Thiên.



- Thật sự rất vui sao?



Hạ Thiên không khỏi hỏi một câu, còn có người đẹp hay không thì hắn chẳng quá tin tưởng. Không phải tục ngữ có câu vật họp theo loài sao, chỉ cần nhìn Tiểu Anh là biết có người đẹp hay không.



- Có chỗ vui sao?



Liễu Vân Anh còn chưa trả lời thì bên cạnh Hạ Thiên đã vang lên một âm thanh, là Liễu Mộng chạy từ trên lầu xuống, nàng ôm cánh tay Hạ Thiên:



- Tiểu bại hoại, ở đâu vui vậy, chị muốn đi.



- Chị Mộng, em cũng không biết có vui không, nếu không chị hỏi cây sậy đi.



Hạ Thiên dứt khoát đưa điện thoại cho Liễu Mộng.



- Tiểu Anh à? Cô cô đây, cháu đang chơi ở đâu?


Đáng tiếc là bọn họ phát hiên ra mình không có chút cơ hội nào, nửa giờ sau Liễu Mộng đã là một mỹ nhân ngư bơi qua bơi lại trong hồ nước, bên hồ có hàng trăm tên đàn ông dùng ánh mắt hung hăng nhìn Hạ Thiên. Con bà nó thằng kia chưa nói đến vấn đề độc chiếm "hàng nóng", bọn họ chỉ muốn đến gần một chút để nhìn người đẹp mà thôi, sao tên khốn kia lại đá ra?



Nửa giờ qua, những người đàn ông có ý nghĩ muốn tiếp cận Liễu Mộng dưới nước đều bị Hạ Thiên đá văng ra, thậm chí có vài tên vô tội, vì Liễu Mộng bơi đến gần mà cũng bị Hạ Thiên đá văng. Vì vậy mà trong thời gian nửa giờ, dưới hồ hầu như không còn đàn ông.



- Thằng khốn nạn, lên đây chơi tay đôi.



Có người không nhịn được phải hét lên.



- Đúng vậy, đánh lén trong nước thì ngon lành gì, có bản lĩnh lên đây đánh tay đôi quanh minh chính đại một trận.



Có người phụ họa.



- Các anh em, thằng khốn đó quá bố láo, chúng ta cùng xuống thu dọn nó.



Tiếng ồn ào vang lên không ngớt.



... ....



Mọi người trên bờ đột nhiên dùng miệng tấn công Hạ Thiên ở dưới nước. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



- Tiểu bại hoại, có người muốn đánh cậu kìa, chúng ta không bơi nữa, lên bờ đánh nhau thôi.



Liễu Mộng nói với Hạ Thiên.



- Tốt!



Hạ Thiên ôm Liễu Mộng bơi về gần bờ, sau đó hắn tiến lên bờ. Ngay sau đó có mười mấy tên đàn ông đến vây quanh Hạ Thiên và Liễu Mộng.



- Các người muốn đánh nhau phải không?



Liễu Mộng quét mắt nhìn đám người:



- Vô đây!



Liễu Mộng vì muốn trở thành một ma nữ siêu cấp mà bỏ công sức luyên võ của Hạ Thiên, nhưng trước nay nàng không có nhiều cơ hội đánh người, bây giờ có nhiều người muốn đánh nhau, tất nhiên nàng rất hưng phấn vì có cơ hội chơi đùa.



Đám đàn ông nghe thấy vậy thì chợt sững sờ, bọn họ muốn đánh nhau với Hạ Thiên, cũng không muốn đánh người đẹp khủng bố, sao bọn họ có thể cam lòng đánh người đẹp được? Như vậy là trời phạt.



- Người đẹp, chúng tôi không muốn đánh nhau với em, chỉ muốn đánh bạn trai của em thôi.



Có người mở miệng.



- Không được, phải đánh với tôi.



Liễu Mộng có chút mất hứng, sau đó nàng cũng không quan tâm đám người này có đồng ý hay không mà lập tức nhào đến đấm đá.