Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 223 :

Ngày đăng: 04:41 20/04/20




- Loại người như anh mà tôi phải sợ sao?



Hạ Thiên không cho là đúng:



- Tôi chỉ không muốn làm quần áo ướt sũng mà thôi.



- Tốt, tôi có một phương pháp không làm ướt quần áo, cậu chơi không?



Lý Tuấn suy nghĩ một lúc rồi mở miệng.



Hạ Thiên còn chưa nói lời nào thì Liễu Vân Anh đã cướp lời:



- Anh muốn đấu thế nào?



- Rất đơn giản, chúng ta đấu nín thở trong nước, ai nín thở được lâu thì thắng, ai thua phải xin lỗi đối phương. Phương pháp này không cần xuống nước, chỉ cần cúi đầu xuống nước là được.



Lý Tuấn nhanh chóng nói, sau đó dùng ánh mắt khiêu khích nhìn Hạ Thiên:



- Nói một câu đi, dám chơi không? Không thì xin lỗi đi.



- Anh muốn đấu nhịn thở trong nước sao?



Hạ Thiên cảm thấy khó thể ngờ, sao đối phương ngốc như vậy, muốn đấu bằng phương pháp này sao?



- Hừ, có chơi không, đàn ông phải sảng khoái.



Lý Tuấn nói bằng giọng mất kiên nhẫn.



- Này, đấu cũng được, nếu người nào thua phải nhảy xuống hồ, có dám không?



Liễu Mộng mở miệng.



- Có gì mà không dám? Ai thua thì nhảy hồ.



Giang Vận nói ngay.



- Tốt, hắn thua cô cũng phải nhảy, à, còn ôm nhau cùng nhảy, như vậy mới vui.



Liễu Mộng suy nghĩ rồi nói.



- Được rồi, quyết định như vậy, nếu Lý Tuấn thau thì tôi sẽ ôm anh ấy nhảy hồ.



Giang Vận chỉ vào Hạ Thiên rồi tiếp tục:



- Nếu hắn thua thì hai người phải ôm nhau nhảy hồ, thế nào?



Liễu Mộng vỗ tay:




- Này, lừa đảo, cút ngay.



Liễu Vân Anh lập tức mắng người đàn ông Hoắc Nham.



Những năm gần đây có rất nhiều người tự xưng là người của công ty tìm kiếm ngôi sao để lừa gạt những cô gái có giấc mơ làm ngôi sao, Liễu Vân Anh thường xuyên đọc được tin tức này trên mạng, vì vậy nàng dùng trực giác cảm thấy người này lừa đảo. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL



- Tiểu thư, cô hiểu lầm rồi, tôi không phải lừa gạt, tôi là Hoắc Nham nổi tiếng, cô có thể ra ngoài hỏi là biết, đây là danh thiếp của tôi.



Hoắc Nham đưa danh thiếp cho Liễu Vân Anh, hắn dùng giọng kiên nhẫn giải thích:



- Cô có thể lên mạng kiểm tra, cũng có thể hỏi người quen, tôi tuyệt đối không có vấn đề, tôi còn có biệt hiệu là Hỏa Nhãn Kim Tinh, tôi xem trúng cô gái nào thì thành sao ngay.



- Tôi không quan tâm ông có phải lừa đảo hay không, tóm lại cô cô của tôi không muốn làm ngôi sao, ông cút ngay.



Liễu Vân Anh vẫn mắng xối xả.



- Xem ra vị tiểu thư này có thành kiến rất sâu với nghề của chúng tôi, nếu đã như vậy thì tôi xin lỗi vì đã quấy rầy.



Hoắc Nham nói với vẻ mặt bất đắc dĩ, lần này hắn quay sang nhìn Liễu Mộng, hắn đưa danh thiếp rồi nói:



- Tiểu thư, hy vọng cô có thể nghĩ lại, công ty của chúng tôi đang tìm một nữ nhân vật chính, cô dù dung mạo hay khí chất, thậm chí mái tóc cũng tương tự như nhân vật chính trong kịch bản. Tôi có thể nói cho cô biết, bộ phim này gần đây đã tuyên truyền rầm rộ, cô có thể lên mạng xem xét tin tức, nếu có hứng thú thì điện thoại cho chúng tôi.



- À, biết rồi, ông đi đi.



Liễu Mộng nhận danh thiếp, nàng thuận tay đưa cho Hạ Thiên, sau đó phất tay. Rõ ràng Hoắc Nham vừa rồi nói mỏi mồm nhưng vô ích.



- Tìm không ra một người làm diễn viên chính sao? Ai mà tin?



Liễu Vân Anh bĩu môi nói.



Hoắc Nham không phản bác lời của Liễu Vân Anh, hắn dùng ánh mắt tiếc hận nhìn Liễu Mộng rồi xoay người bỏ đi.



- Cô cô, đừng để ý đến loại người này, chỉ cần nhìn là biết không tốt đẹp gì.



Liễu Vân Anh nhìn bóng lưng của Hoắc Nham rồi nói.



- Cô nào có để ý đến hắn, Tiểu Anh mới để ý đến hắn.



Liễu Mộng nói.



Liễu Vân Anh cảm thấy cô cô đúng là, chỉ nói vài chữ đã đuổi Hoắc Nham kia đi, trong khi nàng nói mỏi mồm.



Hàn Hiểu đột nhiên kéo tay Liễu Vân Anh, nàng chớp mắt, sau đó lại nhìn Hạ Thiên. Liễu Vân Anh cuối cùng cũng nhớ ra mục đích thật sự, nàng mở miệng với Hạ Thiên:



- Anh rể, lần trước anh đưa Phong Nhũ Sương cho em, bây giờ có còn không? Có thể bán cho em hai bình nữa được không?