Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 29 : Ôm nhau ngủ

Ngày đăng: 04:38 20/04/20




Một lát sau, một chiếu Audi A6 chạy ra khỏi khu biệt thự Đế Cảnh Hào Viên, sau đó dừng lại bên cạnh Tôn Thiên Vũ, người lái xe chính là Điền Hiểu Nhã mà Hạ Thiên đã gặp trước đó không lâu. Tất nhiên trước đó Hạ Thiên gặp mặt thì Điền Hiểu Nhã còn chưa mặc gì, bây giờ thì đã ăn mặc chỉnh tề, nhìn qua có vài phần hương vị đoan trang.



- Anh rể, mời lên xe.



Tôn Thiên Vũ giống như đã có kinh nghiệm, hắn chủ động mở cửa xe mời Hạ Thiên. Sau khi Hạ Thiên ngồi lên thì Tôn Thiên Vũ giúp hắn đóng cửa, sau đó mới tự mình lên xe, ngồi ở bên cạnh Điền Hiểu Nhã.



- Tiểu Nhã, đi đến Học Phủ Danh Uyển.



Tôn Thiên Vũ phân phó.



Điền Hiểu Nhã khẽ gật đầu, nàng không nói gì, chỉ lập tức lái xe. Nàng không dám nhìn Hạ Thiên đang ngồi ở phía sau, không những Hạ Thiên vừa rồi làm nàng sợ hãi, hơn nữa còn được nhìn thấy tình cảnh nàng phóng đãng trên giường với đàn ông, tất cả đều được Hạ Thiên nhìn thấy rõ ràng, điều này làm nàng cực kỳ mất tự nhiên.



Cũng may Hạ Thiên không có hứng thú gì với Điền Hiểu Nhã, ba người bảo trì trạng thái trầm mặc trên đường đi. Nửa giờ sau thì xe dừng lại ở khu dân cư Học Phủ Danh Uyển.



- Anh rể, em không đi lên, anh nói cho chị gái, em và Tiểu Nhã lần sau sẽ đến thăm.



Tôn Thiên Vũ nói với Hạ Thiên.



- Tốt, các người cứ đi đi!



Hạ Thiên phất phất tay, hắn vốn không nghĩ sẽ cho Tôn Thiên Vũ tiến vào, như vậy sẽ quấy rầy thế giới riêng của hắn và Tôn Hinh Hinh. Bây giờ Tôn Thiên Vũ muốn cùng đi lêu lổng với Điền Hiểu Nhã, tất nhiên Hạ Thiên cầu còn chưa được.



Hạ Thiên nhìn hai người kia bỏ đi mà không khỏi lẩm bẩm:



- Đúng là không biết thưởng thức.



Hạ Thiên xoay người đi vào khu dân cư, sau đó nhanh chóng lên lên lầu và nhấn chuông cửa.



- Hạ Thiên, cậu đã về rồi à?



Tôn Hinh Hinh vẫn liên tục ngồi trong phòng mà lo lắng, liên tục chờ tin, bây giờ thấy Hạ Thiên an toàn quay về, tất nhiên trong lòng sẽ hoàn toàn buông lỏng.



Nhưng sau đó khi thấy không có mặt Tôn Thiên Vũ thì Tôn Hinh Hinh lại kinh hoàng:



- Còn Tiểu Vũ?



- Cậu ta đi chơi với Điền Hiểu Nhã rồi.



Hạ Thiên ngáp một cái:



- Chị Hinh, tôi đi ngủ trước, có chuyện gì để ngày mai nói sau.



Lưu manh dậy sớm mới có thể tán gái, Hạ Thiên trước nay vẫn bảo trì thói quen ngủ sớm dậy sớm, nhưng hôm nay thói quen bị phá vỡ, điều này làm Hạ Thiên cảm thấy có chút lo lắng, không biết có ảnh hưởng đến quá trình tìm vợ sau này hay không.



Tôn Hinh Hinh ngồi trong phòng khách gọi điện cho Tôn Thiên Vũ, sau khi xác nhận em trai đang ở cùng Điền Hiểu Nhã thì cuối cùng cũng yên lòng.



- Hạ Thiên, cậu thật sự đã cho tôi nhiều niềm vui!


Vương Kiệt nói:



- Không tin chúng ta đánh cuộc, tôi nói là đại ca đã lên giường với chị dâu rồi.



- Đánh cuộc thì đánh cuộc.



Phương Hiểu Như hất đầu nói:



- Hừ, tôi không tin chị Hinh là loại người như vậy.



Đúng lúc Phương Hiểu Như nói như vậy thì Hạ Thiên và Tôn Hinh Hinh nắm tay bước vào cửa hàng hoa.



- Đại ca!



- Chị Hinh!



Vương Kiệt và Phương Hiểu Như đồng thời mở miệng chào hỏi.



- Chị Hinh, sao hôm nay hai người đi làm muộn như vậy?



Phương Hiểu Như mở miệng hỏi.



Vẻ mặt Tôn Hinh Hinh đỏ lên, nàng cố gắng điềm nhiên như không:



- Tối qua có chút việc nên đi ngủ muộn.



- Đại ca, hôm nay nhìn anh rất sáng láng, có phải tối qua làm việc vui gì đó không?



Vương Kiệt dùng giọng bóng gió nói, tất nhiên hắn cũng không nói bậy, Hạ Thiên bây giờ nhìn qua có vẻ rất cao hứng.



- À, chị Hinh đã đồng ý làm vợ anh!



Hạ Thiên cười hì hì nói.



Tôn Hinh Hinh lập tức xấu hổ:



- Hạ Thiên, tôi đồng ý khi nào?



Hạ Thiên nói với vẻ mặt vô tội:



- Chị Hinh, tối qua chị lên giường tôi, chẳng lẽ như vậy còn chưa đồng ý là vợ tôi sao?



Khoảnh khắc này Tôn Hinh Hinh rất xấu hổ, cũng quên bên cạnh có người, nàng vô thức phản bác lại một câu:



- Rõ ràng là cậu ôm tôi đưa lên giường.