Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 299 : Em gái xinh đẹp

Ngày đăng: 04:43 20/04/20




Cô gái không đợi Hạ Thiên và Mộc Hàm lên tiếng, nàng lớn tiếng nói:



- Hồng Bác, anh ở đâu? Có trộm.



- Trộm đâu?



Một giọng nói từ trong nhà bếp truyền ra, một thiếu niên từ trong nhà bếp cầm dao chạy ra.



Khi thấy Mộc Hàm thì tên thiếu niên không khỏi ngẩn ngơ, Vi Nhi đúng là không gạt người, nữ tặc cũng quá xinh đẹp.



- Anh nhìn gì? Bọn họ là trộm.



Cô gái có chút bất mãn.



- Bọn họ là trộm sao?



Tên thiếu niên cuối cùng cũng phục hồi tinh thần, sau đó hắn vung đao với Hạ Thiên và Mộc Hàm:



- Này, tôi cảnh cáo các người, mau ra ngoài, trên tay tôi có dao, tôi còn đã được học qua võ công.



- Nói ai là trộm? Anh thấy các chú với là trộm.



Hạ Thiên tức giận nói:



- Có phải chẳng muốn sống nữa không? Dám vào trộm ở nhà vợ anh sao?



- Chúng tôi không phải là trộm, đây là nhà của chị họ của tôi.



Tên thiếu niên lập tức phản bác, sau đó hắn ngẩn ngơ nhìn Hạ Thiên:



- Anh...Anh...Anh vừa nói gì? Anh nói đây là nhà vợ sao? Hức, chẳng lẽ anh là anh rể của tôi?



- Cậu là em họ của Lãnh Băng Băng sao?



Mộc Hàm lúc này đã nghe ra vấn đề, nàng mở miệng hỏi.



- À, đúng vậy, tôi là Lãnh Hồng Bác, là em họ của chị Lãnh Băng Băng.



Tên thiếu niên nở nụ cười ngượng ngùng, sau đó hắn thu dao về:



- Điều này...Hiểu lầm thôi, chỉ là hiểu lầm, xin hỏi các anh chị xưng hô thế nào.



- Này, ai hiểu lầm với chú?



Hạ Thiên có chút bất mãn:



- Sao anh chưa nghe cảnh sát tỷ tỷ nói có em họ?



- Điều này, anh rể, là thế này, chúng ta ít khi lui tới với chị họ, vì vậy chị họ chưa nhắc đến. Nếu anh không tin có thể điện thoại cho chị họ, chị ấy cũng đi chưa lâu. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn



Lãnh Hồng Bác có chút ngượng ngùng.



Mộc Hàm ở bên cạnh cũng nhắc nhở Hạ Thiên:


Hạ Thiên suy nghĩ, sau đó mới hiểu được ý nghĩa của câu "trung học cơ sở":



- Này, em chú còn học trung học sao?



- Đại ca, thật ra em gái em vừa mới lên cấp hai thôi.



Vương Kiệt cười ngượng ngùng:



- Cô ấy...Cô ấy mới mười hai tuổi.



Hạ Thiên lập tức buồn bực, hắn trừng mắt nhìn Vương Kiệt:



- Sao chú không nói em mình mới mười hai tuổi?



- Điều này, đại ca, lúc đó em đâu nghĩ nhiều như vậy?



Khi thấy Hạ Thiên không nổi giận thì Vương Kiệt thở dài một hơi, sau đó hắn giải thích:



- Nhưng em cũng không lừa đại ca, em gái của em cực kỳ xinh đẹp, gương mặt cứ như Triệu Vũ Cơ.



Sợ Hạ Thiên không tin nên tên mập còn lấy ra một tấm hình đưa đến:



- Đại ca, anh xem, đây là em gái của em, có phải rất đẹp không?



Hạ Thiên nhìn ảnh, trong đó là một cô gái mắt to, mặt trái xoan, đúng là rất đẹp nhưng còn quá nhỏ, chưa có ngực có mông, căn bản chưa phát dục.



- Cô bé cùng một khuôn với Triệu Vũ Cơ sao?



Hạ Thiên mở miệng hỏi.



- Đúng vậy.



Vương Kiệt gật đầu, sau đó hắn không nhịn được phải hỏi:



- Đại ca, anh chưa xem qua ảnh của Triệu Vũ Cơ sao?



- Chưa, anh thích xem người thật, sợ rằng hình ảnh toàn được chỉnh sửa.



Hạ Thiên thuận miệng nói:



- Anh nghe chị Hinh nói ảnh gần đây toàn chơi photoshop.



- À, đại ca, nếu không anh đến gặp em gái của em nhé?



Vương Kiệt có chút chần chừ.



- Em gái của chú quá nhỏ.



Hạ Thiên nhìn chằm chằm vào tấm ảnh rồi lẩm bẩm:



- Nếu Triệu Vũ Cơ thật sự xinh đẹp thế này, anh đây đến lấy Triệu Vũ Cơ làm vợ cho nhanh.