Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 3 : Đừng có động vào người của ta!

Ngày đăng: 04:38 20/04/20




Đại mỹ nữ đột nhiên quay người lại, trong mắt đẹp phát ra hai tia lạnh lùng:



- Ngươi còn muốn bao nhiêu tiền?



- Chúng ta không cần tiền!



Thanh âm khàn khàn đột nhiên truyền đến, cửa phòng bên cạnh mở ra liền có một nhóm người đi tới, đi đầu là một nam nhân hơn ba mươi tuổi, cường tráng cao lớn, trên thân xích lõa đã được một hình xăm mãnh hổ che kín, khiến người ta cảm giác thấy dị thường hung hãn.



Sau người nam nhân xăm thân còn có bốn đại hán vạm vỡ, mặc vào quần jean đều cùng một màu đen, trên tay mỗi người còn cầm một thanh thiết côn dài chừng một thước.



- Diệp tiểu thư, người chúng ta cần là cô!



Nam nhân xăm thân nhìn chằm chằm vào những khu vực đầy thành thục của đại mỹ nữ.



- Các ngươi muốn làm gì?



Tô Tuấn Phong chặn tại trước mặt đại mỹ nữ, tức giận nhìn vào nam nhân xăm thân:



- Ngươi biết ta là ai không?



- Tô tam công tử, mục tiêu của chúng ta là Diệp tiểu thư, chỉ cần cậu cùng Tô tiểu thư ngoan ngoãn đứng qua một bên, ta bảo đảm hai người không sao, nhưng nếu cậu không biết thức thời thì đừng trách Mãnh Hổ ta không khách khí!



Nam nhân xăm thân tự xưng là Mãnh Hổ lạnh giọng nói.



Tô Tuấn Phong trong lòng trầm trọng, hắn liền hiểu ra những người này cũng không phải lũ cướp phổ thông, cho dù là thanh danh của Tô gia cũng như Diệp gia đều không thể nào dọa được bọn chúng, bởi vì bọn chúng là vì Diệp Mộng Oánh mà tới, mà săm lốp bị cán đinh cũng không phải là ngẫu nhiên, hết thảy những việc này đều là trong kế hoạch của đối phương.



- Ai phái các ngươi tới?



Diệp Mộng Oánh lạnh nhạt hỏi.



- Diệp tiểu thư, cô cần gì phải hỏi vấn đề mà biết rõ không có đáp án?



Mãnh Hổ lắc lắc đầu:



- Ta cho cô hai lựa chọn, thứ nhất, cô không phản kháng, sau đó cùng ta mấy ngày, ta sẽ đem cô thả trở về, thứ hai, cô phản kháng thì cô phải cùng với tất cả huynh đệ của ta một tuần lễ, đương nhiên sau đó ta cũng thả cô ra.



- Chẳng lẽ bọn họ không phải sai ngươi tới giết ta?



Diệp Mộng Oánh tiếp tục hỏi.



- Diệp tiểu thư, ta chỉ nghĩ muốn cùng cô đóng một bộ phim đặc sắc mà thôi, đương nhiên nếu cô muốn cùng với những huynh đệ này của ta cùng lúc đóng cũng không vấn đề, đến lúc đó ta sẽ đem bộ phim tuyệt vời này cùng với tất cả mọi người trên thế giới thưởng thức, ta tin tưởng Diệp tiểu thư rất nhanh chóng sẽ trở thành một trong những minh tinh điện ảnh nổi tiếng nhất thế giới.


- Mỹ nữ tỷ tỷ là ta quen trước.



- Ta phi, ai cùng ngươi tới trước đến sau!



Mãnh Hổ hung hăng nhổ một ngụm nước bọt:



- Tiểu tử ngươi đừng tưởng rằng có chút khí lực mà có thể phá hoại chuyện tốt của Hổ gia ngươi!



- Nói như vậy là ngươi không muốn giảng đạo lý?



Hạ Thiên không cao hứng.



- Lời Hổ gia của ngươi chính là đạo lý!



Mãnh Hổ một mặt xem thường, ở đâu tới cái tên đần độn, còn muốn giảng đạo lý?



- Không giảng đạo lý a, ta ưa thích!



Hạ Thiên xán lạn khẽ cười, tay phải bống nhiên dùng sức kéo một cái, tức thì tất cả mọi người đều nghe thấy một tiếng răng rắc.



- A... Tay của ta....



Mãnh Hổ chỉ cảm thấy truyền đến một trận kịch đau như kim châm vào tim, nhịn không nổi phát ra một tiếng kêu thảm.



- Không có việc gì, chỉ là trật khớp mà thôi, ta có thể giúp ngươi nối lại.



Hạ Thiên cười hì hì nói, sau đó tay đẩy ra một cái, lại một tiếng răng rắc, Mãnh Hổ cũng lần nữa phát ra tiếng kêu thảm.



- Ngươi xem đã nối lại rồi phải không? Công phu nối xương của ta tuyệt đối là đệ nhất.



Hạ Thiên khá đắc ý, sau đó lại kéo một cái, răng rắc, cánh tay của Mãnh Hổ lại trật khớp lần nữa, Mãnh Hổ đau đến mức thiếu chút nữa đã ngất đi.



Chỗ không xa, tròng mắt xinh đẹp của Tô Bối Bối đã trừng lên tròn xoe, tên nhà quê này lại lợi hại như vậy?



Trong mắt Diệp Mộng Oánh lấp lánh lên hoa lửa, nàng nháy mắt cũng không nháy mà nhìn vào Hạ Thiên, thiếu niên này xem như bình thường không có gì trong lúc này đã trở thành hết thảy hy vọng của nàng.



- Mãnh Hổ đại ca, lâu lắm rồi ta không có luyện tập thủ pháp nối xương, trước kia mỗi ngày ta đều muốn luyện chín mươi chín lần, hiện tại còn chín mươi tám lần, ngươi nói ta có nên tiếp tục luyện nữa không?



Hạ Thiên cười hì hì hỏi.