Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị

Chương 31 : Người đẹp bác sĩ

Ngày đăng: 04:38 20/04/20




- Anh đã đánh rồi.



Hạ Thiên lập tức dùng giọng vui sướng nói, vợ đúng là rất tốt, có tâm ý tương thông với chồng.



- Này, anh không đánh chết hắn đấy chứ?



Kiều Tiểu Kiều lại hỏi một câu.



- Không, hắn còn có thể lái xe.



Hạ Thiên trả lời.



- Vậy thì không sao, chồng à, em có chút trở ngại, em ngủ tiếp đây, vậy nhé... ....



Kiều Tiểu Kiều cho Hạ Thiên một chiếc hôn qua điện thoại, sau đó thì cúp máy.



Hạ Thiên nghe được giọng nói dịu dàng của Kiều Tiểu Kiều, hắn nghĩ đến tình cảnh Kiều Tiểu Kiều đang mặc quần áo gợi cảm nằm trên giường, hắn không khỏi sinh ra một xúc động muốn đến ngủ cùng nàng. Nhưng bây giờ hắn còn phải đi tặng hoa, vì vậy phải lập tức bỏ qua ý nghĩ kia.



- Này, Hạ Thiên, anh đẹp trai kia đến tìm anh làm gì đấy?



Phương Hiểu Như dùng giọng tò mò hỏi:



- Anh ta nói cái gì là đại biểu cho Kiều gia, lại nói cái gì là Tiểu Kiều. Hạ Thiên, chẳng lẽ Kiều Tiểu Kiều thật sự là vợ anh sao?



Hạ Thiên không trả lời, vấn đề này hắn đã nói rất nhiều lần, bây giờ không muốn nhắc lại.



- Hiểu Như, đừng quá quan tâm, đó là chuyện riêng của Hạ Thiên.



Tôn Hinh Hinh tức giận nói.



- Chị Hinh, điều này có liên quan đến hạnh phúc cả đời chị đấy.



Phương Hiểu Như thầm nghĩ mình chỉ muốn tốt cho Tôn Hinh Hinh, sao đối phương còn chưa biết cảm kích?



- Có phải em muốn bị đuổi việc không?



Tôn Hinh Hinh trừng mắt nhìn Phương Hiểu Như.


- Có rất nhiều người đã xem bệnh cho tôi nhưng đều trị không khỏi, cậu có thể nói cho tôi biết, cậu định chữa bệnh cho tôi thế nào được không?



Liễu Vân Mạn lại hỏi.



- Bác sĩ tỷ tỷ, chị đã nghe qua phương pháp Nghịch Thiên Bát Châm chưa?



Hạ Thiên khẽ hỏi.



Liễu Vân Mạn nhíu mày, thật ra nàng có xuất thân từ y học cổ truyền nhưng cũng không hiểu nhiều lắm. Cũng không phải nàng xem thường y học cổ truyền, nhưng y học cổ truyền không giải quyết được bệnh tình cho gia tộc, vì vậy nàng tập trung vào Tây y, hy vọng có thể tìm được biện pháp. Đáng tiếc, lúc này nàng đã là bác sĩ nổi tiếng khoa não nhưng vẫn không có biện pháp chữa trị cho mình.



- Cậu có thể để lại phương pháp gì đó để liên lạc không?



Liễu Vân Mạn suy nghĩ một chút rồi nói:



- Tôi cần suy xét tình huống, nếu như tôi muốn mời cậu chữa bệnh thì sẽ gọi điện thoại, cậu thấy thế nào?



- Được rồi.



Hạ Thiên đưa số điện thoại của mình cho Liễu Vân Mạn:



- Bác sĩ tỷ tỷ, chị đừng suy xét quá lâu, bệnh của chị không thể tiếp tục kéo dài.



- Yên tâm, chậm nhất là ngày mai tôi sẽ có câu trả lời thuyết phục.



Liễu Vân Mạn cười nhạt một tiếng, nàng có thể nhìn thấy Hạ Thiên rất quan tâm đến bệnh tình của mình.



- Bác sĩ tỷ tỷ, tôi đi trước.



Hạ Thiên rời khỏi rất nhanh.



Sau khi Hạ Thiên rời khỏi phòng làm việc thì Liễu Vân Mạn nhanh chóng lấy điện thoại ra bấm số:



- Bà nội, cháu là Tiểu Mạn!