Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1211 : Không phải người cũng chẳng phải ma (1)
Ngày đăng: 16:56 30/04/20
So với sự xoắn xuýt của tôi, thì nhóm Ngô Linh tán thành kế hoạch của Trần Hiểu Khâu một cách nhanh chóng.
Cổ Mạch còn lên tiếng khen: “Trong số các cậu cũng có người thông minh đấy.”
Tôi không biết phải tiếp lời ra sao.
Ngô Linh trầm ngâm nói: “Chuyện này nghe qua có vẻ rất tốt, nhưng nếu bắt tay vào làm thì sẽ nảy sinh rất nhiều vấn đề. Quan trọng hơn là thời gian không được dư dả lắm.”
Tôi nói: “Nếu không kịp thì cũng không nhất thiết phải tiến hành vào ngày mai.”
Đương nhiên là tôi không muốn lợi dụng em gái mình.
Tôi mong rằng ngày mai chỉ đơn thuần là đưa em gái đến trường đại học thôi.
Đối với suy nghĩ trước đó, tôi cũng cảm thấy có chút hổ thẹn.
Ngô Linh lắc đầu: “Nếu muốn làm thì phải càng sớm càng tốt. Lúc trước có sáu người, bây giờ chỉ còn lại một người thôi.”
Tôi sững người mất một lúc lâu mới hiểu được ý của Ngô Linh. Điều này khiến tôi càng thêm hổ thẹn.
Tôi đã quên mất mục đích của kế hoạch này là gì. Trần Hiểu Khâu muốn thử nghiệm năng lực của Tí Còi nên tôi đã đi theo cái lối suy nghĩ này. Nhưng trên thực tế, nếu kế hoạch lần này thành công, lợi ích lớn nhất chẳng phải là ba người có liên quan đến Chử Lan sẽ được thoát nạn sao? Vả lại mới có bao lâu mà chỉ còn lại có một người sống sót thôi ư?
Sắc mặt của tôi trở nên rất khó coi.
Ngô Linh lên tiếng: “Quả thật chỉ còn sót lại một người. Tình hình lúc này còn tệ hơn so với dự kiến của tôi.”
Nói xong, Ngô Linh liền kể cho tôi nghe về chuyện xảy ra trong hôm nay.
Sau khi Tôn Gia Duyệt chết do tai nạn, Thang Trác Hy chết do tai nạn giao thông, Vương Minh Lệ đột tử lại có thêm nạn nhân thứ tư, thứ năm nữa.
Nạn nhân thứ tư tên là Lâm Thần. Cô ta ở chung nhà với bạn trai, qua đời khi đang cãi nhau, đánh lộn với bạn trai. Vừa đúng lúc đó, Chử Lan đang gọi điện thoại cho Lâm Thần.
Tôi không biết Chử Lan gọi điện thoại cho Lâm Thần có chuyện gì, có thể là để xác nhận Lâm Thần đã an toàn chưa, cũng có thể là muốn nhắc nhở cô ta chú ý an toàn, hoặc chỉ đơn giản là muốn gọi cuộc điện thoại này thôi.
Tôi ngẩng mạnh đầu lên, nhìn về phía Ngô Linh: “Bị La Vĩnh Hoa giết sao?”
Tại sao?
“Không có bằng chứng, chỉ là suy đoán thôi. Có thể là Chử Lan đã kể cho La Vĩnh Hoa nghe về việc nguyền rủa. Vì vậy La Vĩnh Hoa đã giết chết Lý Sương Bạch.”
Tôi rất muốn hỏi là trong cái suy đoán này có logic ở đâu? Tôi không phải châm chọc, mà là thật sự khó hiểu.
Nhưng sau đó tôi liền nghĩ đến cái người đàn ông lạ mặt tôi từng thấy trong giấc mơ.
Lúc đó tôi chỉ cảm thấy ngạc nhiên và chán ghét. Cái hơi thở của lời nguyền trên người người đó và Chử Lan khiến tôi cảm thấy kinh tởm. Đa phần tôi chỉ chú ý đến Chử Lan. Ấn tượng về người đàn ông đó rất mờ nhạt. Chỉ là một người Chử Lan thích, là người bị ảnh hưởng bởi lời nguyền. Ngoài ra, tôi không có ấn tượng gì khác.
Lời này của Ngô Linh khiến tôi nổi cả da gà.
“Ám ảnh tâm lí mà cô nói chính là chuyện này sao?” Tôi lắp bắp hỏi.
“Cậu có từng gặp qua cậu ta chưa?” Ngô Linh hỏi ngược lại tôi.
“Từng thấy trong giấc mơ.” Tôi thành thực trả lời.
“Vậy có thể cậu chưa nhìn ra được. Chuyện này cũng không phải là năng lực gì. Chỉ là khi gặp nhiều người rồi thì sẽ nảy sinh trực giác. Đặc biệt những người như chúng ta, trực giác sẽ càng nhanh nhạy, chính xác hơn.” Ngô Linh giải thích xong rồi nói tiếp: “Trên người người đàn ông đó có quỷ khí.”
Tôi không hiểu lắm.
Ngô Linh giảng giải cho tôi hiểu: “Đây chỉ là một cái cách nói của những người trong nghề thôi. Tức là một người sau khi chết rồi thì có bao nhiêu phần trăm sẽ bị biến thành ma. Loại trừ đi những trường hợp bị tra tấn trước khi chết, quỷ khí chính là một cái thước đo rất chính xác. Miễn cưỡng thì cũng có thể dùng cái thước đo này để đánh giá người đó là người xấu hay người tốt, có chấp niệm như thế nào. Nhưng tình hình cụ thể thì sẽ rất phức tạp.”
Tôi cảm thấy rất khẩn trương.
Ngô Linh không lên tiếng, còn Cổ Mạch bỗng bật cười.
“Cậu đừng có nghĩ nhiều.” Hiếm khi Cổ Mạch mới nói chuyện nhẹ nhàng như vậy, nhưng những lời anh ta nói lại không hề nhẹ nhàng chút nào: “Quỷ khí trên người của những người như chúng ta đều rất nặng, chắc chắn sau khi chết sẽ bị biến thành ma.”