Hồ Sơ Bí Ẩn
Chương 1489 : Nhân duyên hội tụ
Ngày đăng: 17:00 30/04/20
“Đây là Vương Hồng Hồng, nhà nó ở tòa lầu số 15.
Ba thế hệ chung một nhà, ông bà nội nó sống cùng gia đình nó, cha nó là con cả, dưới còn có hai đứa em trai.
Trong mấy anh em, chỉ mỗi cha nó sinh con gái.
Ông bà nội giục mẹ nó sinh thêm nhưng bà ấy mãi vẫn chưa có thai.
Thế là họ ép cha nó ly hôn, lấy một người đàn bà có thể sinh con.”
Hàn Vân lại cười khẩy: “Họ đâu có biết, người có vấn đề chính là cha nó, lượng t*ng trùng trong tinh dịch quá thấp, là một gã đàn ông vô sinh.
Mẹ kế của nó rất ghê gớm, đã vạch trần sự thật, nhất quyết đòi ly hôn, sự tình cũng vì thế mà chuyển hướng.
Hai ông chú của nó muốn cướp căn nhà của gia đình nó và tiền tiết kiệm của cha nó.
Ông bà nội nó đều đồng tình, còn bảo hai chú của nó sinh thêm con trai để kế tục thay cha nó.
Còn mẹ nó thì lại đồng ý nuôi nó, khổ thay là ông bà nội lại xem mẹ nó như cái máy cấp tiền, một thẻ ngân hàng không hạn ngạch.
Dứt khoát không chịu thả người, dựa vào nó mà vòi tiền của mẹ nó.
Để vòi tiền, họ thường ngược đãi nó trước mặt mẹ nó.
Mẹ nó bế tắc đến phát điên, rồi ôm nó nhảy lầu.”
Lòng tôi chợt thắt lại.
Bé gái kia thì vẫn im lặng, lạnh lùng nhìn tôi.
“Mẹ nó sau khi chết đã đi đầu thai rồi.
Nó thì ở lại và biến thành ma, chẳng lâu sau thì giết chết cha của nó.
Ông bà nội nó vẫn đang sống ở nhà nó, di sản cha nó để lại đều lọt vào tay họ.
Hai ông chú thường xuyên chạy đến nhà nó.
Một lần nọ, nó đã giết chết một người chú.
Dần dần, họ nhận thấy sự khác thường, muốn thuê người đến làm pháp sự và bán căn nhà đi.
Nhưng đều vô ích.
Từng người một trong số họ đã bị nó giết ngay trong căn nhà ấy.”
Hàn Vân chậm rãi nói: “Đến khi tất cả đã chết sạch, nó cũng bị mắc kẹt trong căn nhà ấy, không thể đi đầu thai, cũng chẳng còn nơi nào để đi.”
Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi liền thi vào ngành công chức, gia đình cũng chẳng có quan hệ, nên vẫn mãi công tác ở cấp cơ sở.
Xung quanh tôi cũng có rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp làm việc ở cấp cơ sở.
Tình huống của hai đứa bé, không thể nói là hiếm thấy ở trong cái thành phố lớn và hoa lệ này.
Cái tần suất ấy hơi có chút bất thường.
Cho dù ý niệm của con người liên quan đến xe đạp công cộng vẫn chưa ngừng lại, tin tức cũng thường xuất hiện trên mạng và phim, nhưng điều này cũng có hơi khoa trương thái quá.
Thời điểm nóng nhất của xe đạp công cộng đã qua rồi, bây giờ có đề cập đến nó, cũng không thể lên trang đầu hay thành từ khóa tìm kiếm nóng được.
Loại ý niệm này của con người chắc đã không còn mãnh liệt như xưa nữa.
Tôi càng nghĩ càng thấy suy đoán của mình có lý.
Vật mà linh hồn xe đạp công cộng nhập vào
- chiếc xe đạp công cộng ấy, có lẽ đang ở đây.
Ác ma không thể đến được nơi này, nên cũng hết cách diệt trừ tận gốc linh hồn ấy.
Đây chính là nguyên nhân linh hồn xe đạp công cộng có tần suất “sống lại”
cao đến thế.
Bấy giờ Hàn Vân mới trả lời tôi: “Đúng thế.
Mấy chiếc xe mà các người đã lấy trộm, vốn dĩ nằm đầy trên phố, bây giờ thì ổn hơn nhiều rồi.
Lúc ban đầu nó còn định gây chuyện, nhưng bị con ma nữ đó dạy dỗ một trận.”
Tôi ngạc nhiên nhìn Hàn Vân.
Nó đang kể chuyện cho tôi nghe một cách đầy sống động.
Bối cảnh của câu chuyện này là khoảng thời gian khu Dương Sơn bị cách ly, biến thành dị không gian.
Linh hồn xe đạp công cộng cũng bị kẹt trong này.
Người ở đây đã bị sốc khi cúp nước, cúp điện, liên lạc cũng bị cắt nốt, nên chẳng còn ai còn lòng dạ nào đi ra ngoài.
Xe đạp công cộng cũng giống như các phương tiện giao thông khác, đều không còn đất dụng võ.
Nó đã gây ra một chút chuyện, bị người ta ngỡ là ma tác quái.
Mà theo lời kể của Hàn Vân, một con ma đến từ thế giới tương lai khác đã nhân cơ hội này thu phục nhân tâm, có được quyền phát ngôn nhất định.
“Hiện tại, đã tệ hại đến thế rồi à?”
Trực giác tôi mách bảo, bối cảnh của câu chuyện này và khoảng thời gian đã trôi qua có gì đó chưa chuẩn xác.
“Bây giờ thì chưa.
Nhưng cũng sắp đến mức tồi tệ ấy rồi.”
Hàn Vân hất mặt lên: “Đây đã là lần thứ tư, cái dị không gian này bắt đầu lại từ đầu.”