Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1579 : Vạn thọ (6)

Ngày đăng: 17:01 30/04/20


Biểu hiện của hai vợ chồng này đã bán đứng họ. Trần Hiểu Khâu đã nói trúng rồi.



Mà những gì Trần Hiểu Khâu nói cũng vô cùng hợp lý.



Diệp Thanh đã từng làm chuyện tương tự và tên phù thủy trở thành ác ma kia cũng vậy.



Xóa bỏ bằng chứng bản thân từng tồn tại trong quá khứ thì có thể khiến cho linh hồn của bản thân có được đặc quyền nào đó. Hơi giống với câu nói xưa: “Thoát ra ngoài tam giới, không nằm trong ngũ hành.”



Những hồn ma chạy ra khỏi Địa Phủ này đang định làm chuyện như thế.



Đến khi họ thành công, có lẽ mới là thời khắc chính thức bắt đầu của “quần ma loạn vũ”.



Tôi cảm thấy nguy hiểm, vẻ mặt của nhóm Ngô Linh cũng đã trở nên nghiêm nghị, chắc cũng có suy nghĩ giống tôi.



Hai vợ chồng kia không hề suy nghĩ thâm sâu gì cả. Có lẽ những hồn ma khác đã nói gì đó với họ, khiến họ có ý thức giữ bí mật nhất định, nhưng khi bí mật đã bị lòi ra, họ liền lập tức bối rối.



“Có thể gặp người đứng đầu của các vị không?” Ngô Linh hỏi.



Hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau, không thể đưa ra quyết định.



“Chúng tôi cũng không biết… Chúng tôi, ít khi thấy ông ta lắm. Ông ta…” Họ cứ úp úp mở mở, biểu hiện vừa khiếp sợ vừa muốn lẩn tránh.



Họ hoàn toàn không muốn đi gặp người nắm quyền phát ngôn ở đây. Có lẽ không chịu làm “bộ đàm” chuyển lời cho chúng tôi trong tình huống này.



Ngô Linh nói: “Các vị không thể rời khỏi đây. Còn chúng tôi thì chỉ cần thuyết phục vài người, là đã có thể phong tỏa toàn khu vực này. Có rò rỉ khí độc, dịch thể độc hại, tia bức xạ quá cao, hay là biến nó thành công trường… Những lời này có thể hai ông bà không hiểu, nhưng trong những người còn lại chắc chắn sẽ có người biết.”



Muốn phong tỏa khu vực này đúng là không khó.



Ngô Linh có thể tìm đến những mối quan hệ trong giới quái dị, dù Ngô Linh không tìm được người, vậy chỉ cần thông qua chú út của Trần Hiểu Khâu là Trần Dật Hàm thì chúng tôi cũng đã có thể làm chuyện này, khiến bà cụ Tống Hiền không thể nào đưa được tro cốt đến đây. Nếu bỉ ổi hơn một chút, đánh tráo thẳng hai lọ tro cốt trong tay bà cụ Tống Hiền, e là bà ấy cũng chẳng biết được.



Hai vợ chồng kia không phải mẫu người thông minh lanh lợi. Ít nhất trong lúc này, họ chẳng nghĩ ra được cách nào cả, thậm chí còn không thể đưa ra phản ứng hợp lý để giấu bớt sự hoang mang của mình.
“Địa Phủ đã xảy ra chuyện gì?” Ngô Linh hỏi.



“Cũng chẳng có gì.” Ông già đổi giọng, mô tả vắn tắt: “Cải cách luôn luôn phải phát sinh, chỉ là sớm hay muộn thôi.”



“Vậy sau đó thì sao?” Ngô Linh lại hỏi.



Ông già ngẩng đầu, vẻ mặt vẫn thả lỏng như cũ, như cười như không nói: “Thì phải xem mặt nào đạt được lợi ích trong cải cách, mặt nào có thể có được thắng lợi cuối cùng rồi.”



Tôi rùng mình, cả người giống như có dòng điện chạy qua, trong đầu lại nhớ đến suy đoán của tôi trước đây.



Những thứ mới đó, cái thế giới tương lai ấy và cả hiện tượng quần ma loạn vũ mà Diệp Thanh đã nói gần đây.



Người sống và hồn ma sẽ triệt để tách biệt, trở thành hai chủng loài khác biệt nhau hoàn toàn và cùng tranh đoạt quyền lợi của mình.



Ý nghĩ này khiến tôi thấy choáng váng.



Không thể không nói, sở dĩ khi ấy tôi nghĩ đến những chuyện này là vì những hồn ma tôi đã gặp, nếu không phải ác quỷ, ác ma thì cũng là thứ tương tự như thế. Bất kì một hồn ma từ tương lai nào chạy qua đây, cũng đều không phải là con người. Có lẽ chúng vẫn còn giữ lại bản tính con người, nhưng thứ chúng truy cầu thì không giống loài người. Sự khác biệt này cực kỳ rõ nét. Dù là tranh đoạt quyền lợi, nhưng thứ chúng cần là bản thân của quyền lực, chứ không phải giàu sang, địa vị hay sự sùng bái do quyền lực mang lại. Mà quyền lực của chúng lại giống nhau, đó là quyền quyết định sống chết của người khác.



Trình Cửu tuy là kẻ ngu dốt nhất trong đó, nhưng ông ta cũng đã là con ma có quyền lực tuyệt đối trong địa bàn của mình.



Điều quan trọng nhất là chúng thuộc về thiểu sổ.



Người sống có thể sống chung với loại ma như thế. Tuân theo những quy tắc mà chúng đặt ra, ngày nào cũng đều lượn lờ trước quỷ môn quan, dè dặt cẩn trọng mà sống.



Nhưng những hồn ma đang ở trước mặt này thì…



Tôi không nhận thấy họ có ý định giết người. Họ giống như con người ở trong một loại hình thái khác vậy.



Chỉ là những con người khá đặc thù mà thôi.