Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 1597 : Ma treo cổ trong rừng (4)

Ngày đăng: 17:01 30/04/20


Mí mắt Tiêu Doanh giật giật mấy cái: “Trúng tà là sao?”



Tuy bề ngoài ông ta vẫn cố giữ bình tĩnh, nhưng tim đã bắt đầu rung lên.



Triệu chứng của ông ta quả thật rất giống trúng tà, cứ hay nhìn thấy ảo giác.



Người đàn ông kia ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Thì nhìn thấy ấy đó. Còn nghe thấy tiếng khóc, tiếng la hét. Lúc cánh rừng bốc cháy liền nghe thấy những âm thanh ấy, ai nấy cũng sợ phát khiếp. Sau đó hình như lại nhìn thấy... nhìn thấy trong rừng có người. Ăn không ngon, ngủ không yên. Cụ tổ của tôi cũng vì chuyện đó mà đánh người anh kia. Vì cứ ngỡ gặp phải ma, mới nhào đến đánh, cụ lúc đó sợ đến mức hóa rồ luôn mà. Nhà tôi đã kể như thế đấy. Vốn dĩ đâu có cố ý đánh người đâu.”



Nghe giọng điệu của người đàn ông liền nhận thấy anh ta khá là oán hận nhà họ Thân.



Nếu như những anh ta nói là sự thật, vậy thì người tổ tiên ấy của anh ta đã đánh Thân Minh Tu bị thương, rồi phải trốn khỏi Dân Khánh, cũng xuất phát từ nguyên nhân giúp nhà họ Thân đốt cháy cánh rừng.



Điều khiến tôi bất ngờ chính là người đưa ra ý định lại là Thân Minh Nghĩa.



Nếu những câu chuyện truyền tai nhau mà con cháu đời sau của nhà họ Thân nghe được đều là thật, thì Thân Minh Nghĩa có người chị song sinh bị ném chết tươi khi vừa chào đời, Thân Minh Nghĩa thì sức khỏe lại yếu kém, rất có thể đã bị chính đứa bé gái sơ sinh ấy bám theo. Và chuyện sai người đốt rừng sau này, cũng chỉ có mỗi lý do ấy.



Thân Minh Tu vì bị đánh trọng thương mà không thể sinh con, để rồi nhà họ Thân chỉ còn mỗi nhánh bên phía Thân Minh Nghĩa…



Đến đời của Thân An Khang, dẫu ông ta đã nhận Tiêu Doanh làm con thừa tự và đích xác là trong người Tiêu Doanh cũng có dòng máu của nhà họ Thân, nhưng xét kĩ ra thì ông ta không có dòng máu truyền thừa chính tông của nhà họ Thân.



Dẫu có nới lỏng điều kiện thì sau này Tiêu Doanh đã nhận tổ quy tông, bản thân không tự nhận mình là người nhà họ Thân, thì làm sao nối dõi dòng giống cho nhà họ Thân được?



Như vậy dòng dõi nhà họ Thân đã bị đoạn tuyệt.



Thân Tiểu Dung không thể đầu thai vào nhà họ Thân được nữa.



Có lẽ ông ta vĩnh viễn không thể đầu thai được, chỉ còn cách ở lại mãi mãi dưới Địa Phủ.



Nghĩ đến đây thì khung cảnh của cảnh mộng đã thay đổi.



Tiêu Doanh nghe được những lời đồn đại từ người đàn ông kia, biết được chuyện về cánh rừng, nhưng vẫn không thể giải quyết được vấn đề nan giải mà ông ta đang đối mặt.



Bản thân Tiêu Doanh không thể hiểu nổi, tại sao mình lại bị những hồn ma ấy nhắm đến.



Là vì ông ta không thể giúp cho huyết mạch của nhà họ Thân được tiếp nối ư?



Tiêu Doanh suy ngẫm thật kĩ, rồi nhanh chóng kết hôn với một lưu học sinh trong nước, sinh được một đứa con trai.




“Có thể biết được ai là người gửi tiền không?”



Nhân viên ngân hàng lắc đầu: “Chúng tôi có trách nghiệm phải giữ bí mật.”



Tiêu Doanh đành bỏ cuộc. Ông ta mở một tài khoản khác, nhận được số tiền khổng lồ này.



Sau khi lấy được tiền, ông ta chuyển sự chú ý về trong nước.



Tôi đã nhìn thấy Tiêu Doanh bắt đầu viết thiệp mừng năm mới.



Loại mực mà ông ta dùng để viết chữ khá là đặc biệt, được mua ở chỗ các phù thủy tại địa phương với giá rất cao.



“Có cái này ông có thể biết được hành động của họ. Nếu họ nảy sinh ác ý đối với ông, thì ông sẽ cảm nhận được ngay.”



Tuy đang viết những lời chúc bình dị quen thuộc, nhưng vẻ mặt của Tiêu Doanh lại cực kỳ hung tợn.



Trong đầu ông ta, những thi thể trong khu rừng khe khẽ lắc lư. Chỉ có các thi thể dao động, còn cây cối và cỏ xanh đều đứng im. Những người đã chết ấy giống như đang vùng vẫy, vùng vẫy thoát ra khỏi trạng thái tử vong, muốn sống lại, muốn giết chết Tiêu Doanh.



Tiêu Doanh gửi đi hết tất cả các tấm thiệp.



Cùng lúc đó, tôi và Tiêu Doanh đều nghe thấy tiếng khóc, tiếng cười trong ảo giác ấy.



Ảo giác trước đây chưa từng có, bây giờ đã xuất hiện.



Giống như người đàn ông kia mô tả, có tiếng khóc, tiếng cười của rất nhiều người, có cả tiếng cây cối bốc cháy hừng hực và mùi khét bốc ra từ đám cháy.



Tiêu Doanh cảm thấy một cơn sợ hãi ập đến, ý thức đột ngột rơi vào trống rỗng.



Tôi vẫn giữ được bình tĩnh và nhìn thấy Quỷ Sai da đen kia đột ngột xuất hiện sau lưng Tiêu Doanh. Anh ta làm một động tác, cứ một lần vẫy tay, lập tức có một hồn ma hiện ra bên cạnh anh ta, cứ thế hết con ma này đến con ma khác.



Điều nằm ngoài dự liệu chính là những hồn ma này giống như đúc những hồn ma mà Tiêu Doanh đã thấy trong ảo giác.



Động tác của chúng từ cứng đờ chuyển qua linh hoạt, vẻ mặt tràn đầy thù hận từ đầu cho đến cuối. Chúng lao về phía Tiêu Doanh, đâm sầm vào trong thân thể của ông ta, như muốn xé nát thân thể của ông ta ra.



Tiêu Doanh lập tức đổ nhào xuống, lăn lộn quằn quại trên sàn nhà, phát ra những tiếng gào thét đau đớn.