Hồ Sơ Bí Ẩn

Chương 703 : Tưởng tượng không dứt (9)

Ngày đăng: 16:49 30/04/20


Nơi mà Lữ Xảo Lam chỉ vào là cạnh cánh cửa bên trong phòng ngủ.



Căn phòng này đã được tu sửa thành phòng cho thuê, có rất nhiều vách ngăn, các vách ngăn chia căn nhà thành nhiều căn phòng nhỏ, tuy nhiên phân một cách rất lộn xộn. Mỗi phòng đều có giường khung sắt hai tầng, có rất nhiều đồ bên trong, dây điện thì chi chít.



Tôi nhìn qua đó chỉ thấy cảnh tượng của một căn phòng bề bộn, bẩn thỉu và một vài vết tích mờ nhạt của luồng âm khí còn sót lại sau khi ma quỷ tới, còn Lữ xảo Lam thì ngược lại, cái mà cô ấy nhìn thấy là gấu Teddy đang nằm trong đống đồ lộn xộn kia.



Lữ Xảo Lam rất kích động, muốn lập tức chạy vào lấy con gấu nhưng tôi đã nhanh chóng ngăn lại.



Nói thật, tôi cảm thấy có chút e ngại với tình cảnh ở Hối Hương. Bọn họ bịa chuyện cũng đã bịa lên trên người tôi rồi, tôi không biết lúc này bản thân sẽ gặp phải chuyện gì nữa.



Do Lữ Xảo Lam chỉ quan tâm đến con gấu của cô ấy nên suy nghĩ không được thấu đáo, vì thế tôi càng phải lí trí, bình tĩnh hơn.



Đứng trong đám người nghe những người thanh niên kia nói nhảm cả ngày, đợi đến giờ cơm tối thì mọi người mới dần ra về.



Tôi kéo lấy Lữ Xảo Lam cùng nhau tiến vào căn phòng kia.



Một người thanh niên trẻ với mái tóc dài nhuộm hai màu xanh lam lục nhìn chúng tôi với ánh mắt nghi ngờ.



Tôi ra hiệu qua ánh mắt với Lữ Xảo Lam, khẽ ho một cái rồi chủ động lên tiếng: “Chuyện chiều nay có lẽ các anh cũng biết phải không? Con ma nữ đó cuối cùng đã bị một người từ nơi khác đến tiêu diệt rồi.”



Sắc mặt của mấy người thanh niên kia đều thay đổi.



Tôi vội vàng lên tiếng: “Tôi nhìn thấy người đó lái xe đi rồi, có lẽ là đã rời khỏi Hối Hương. Tôi cũng là người từ nơi khác đến, tôi đến đây để tìm người. Các anh có biết câu chuyện nổi tiếng về ma dẫn đường không?”



Mọi sự chú ý của những người thanh niên kia đều tập trung về phía tôi.



Lữ Xảo Lam nhỏ nhẹ lên tiếng hỏi người thanh niên đứng mé ngoài cùng, cô ấy muốn hỏi đi nhờ nhà vệ sinh. Anh ta không chút nghi ngờ chỉ cho cô ấy, rồi lại tập trung sự chú ý về phía tôi.



“Là thế này, tôi muốn tìm người nhưng lại không có cách gì tốt cả. Tôi cũng chẳng giữ được người bên ngoài kia lại, các anh có biết anh ta tên là gì không? Sau khi anh ta tiêu diệt con ma đó thì có nói gì không?” Tôi hỏi.




“Anh Kỳ, nếu đã như vậy thì tôi sẽ giúp anh nghĩ cách.” Tí Còi lên tiếng.



Tôi có chút thất thần.



“Cách gì?” Quách Ngọc Khiết giúp tôi lên tiếng hỏi.



Tí Còi gửi tin nhắn âm thanh, cậu ta nói: “Đem chuyện này cho lên mạng. Những người Hối Hương cũng lên mạng đúng chứ? Chúng ta có thể lan truyền tin tức thông qua mạng, xây dựng nên một câu chuyện có lợi cho anh. Ví dụ như lan truyền câu chuyện về vị đạo sĩ đó thật thần kỳ vào, chỉ cần người ở Hối Hương tin thì họ sẽ tiếp tục truyền tin tức này đi. Như vậy anh Kỳ sẽ không có địch thủ ở đó nữa rồi!”



Tí Còi rất kích động, lại còn rất tâm đắc nói đến giá tiền trong nghề.



Số tiền đó khiến một nhân viên quèn như tôi cảm thấy xót vô cùng. Tí Còi ngay lập tức đưa ra ý kiến, có thể đợi đến khi cứu Trần Dật Hàm ra, rồi để anh ta nghĩ cách trả tiền.



Tốt xấu gì thì Trần Dật Hàm cũng là quan chức cấp cao, Trần gia có chút tài nguyên chính trị, lại có thể liên lạc với người biết chuyện quái dị trong chính phủ, đến lúc đó tìm cách thanh toán, chắc là không thành vấn đề.



Kế hoạch của Tí Còi rất tỉ mỉ, vẹn toàn.



Tôi cũng biết lúc Tí Còi học đại học có làm qua một vài công việc như Seeder, tìm chuyện riêng của ngôi sao, tiết lộ chuyện riêng của người nổi tiếng… Những việc đó cậu ta đều đã làm qua, thậm chí có lần còn vụng trộm tiết lộ cho chúng tôi vài chuyện. Cậu ta biết một vài chiêu trò trên mạng, đứng đằng sau giật dây cũng không có gì là lạ. Cách của cậu ta có vẻ khá ổn.



Quách Ngọc Khiết không phản cảm những chuyện này. Cô ấy đã quen với những tin đồn thất thiệt trong vòng giải trí, tuy nhiên vẫn có chút nghi ngờ với tin đồn có liên quan đến hiện thực.



Tí Còi do dự lên tiếng: “Có lẽ là được. Ở Hối Hương ma quỷ lộng hành như vậy, cho một tin “Top mười nơi kì lạ nhất” cũng rất tự nhiên mà. Còn về chuyện của anh Kỳ thì cần phải chỉnh sửa lại một chút và phải đẩy mạnh hơn nữa.”



Đột nhiên Gã Béo hỏi: “Hối Hương từ trước tới giờ chưa từng được đưa lên “Top mười nơi kì lạ nhất”. Điểm này có phải rất khác thường không?”



Tí Còi “Ý” một tiếng.



Trước đây tôi cũng có nghĩ đến chuyện này. Bây giờ không cần phải đoán mò như đám Tí Còi nữa, tôi trực tiếp gọi điện hỏi Tường Tử.