Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 557 : Long Nhị bị bắt
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
"Không ràng buộc?"
Phương Hạo Vân khinh miệt nói : "Cô nghĩ như thế sao? Nên nhớ, trên đời này không có bữa cơm nào miễn phí cả, bây giờ tôi hợp tác với mấy người, không lấy lợi ích, thì không phải là làm chùa sao?"
"Phương thiếu gia, nếu cậu đã nói như vậy, tôi cũng phải nhắc nhở cậu một câu. Nếu cậu làm một mình, thì hành động của cậu là không hợp pháp..." Hà Thanh nhắc nhở.
"Tôi hiểu chứ!"
Phương Hạo Vân cười khinh thường :" Là quan hay là giặc, thật ra chỉ là một câu nói của mấy người!"
Đột nhiên di động của Phương Hạo Vân vang lên, là dì Bạch gọi đến, sau khi được chuyển máy, dì Bạch đem vị trí của Long Nhị nói cho Phương Hạo Vân biết,
Do thời gian quá ngắn, nên dì Bạch không thể xác định cụ thể được, chỉ đại khái là trong vòng một trăm mét vuông thôi.
Có điều, như vậy thì khác biệt giữa một trăm mét vuông và tìm kiếm không mục tiêu đã khác nhau lắm rồi. Phương Hạo Vân vội vàng thông báo cho đám người Bạch Quý, để bọn họ thu hẹp phạm vi tìm kiếm.
"Các người rốt cục là ai?" Hà Thanh giật mình, trong thời gian ngắn như vậy mà bọn họ có thể làm được điều này, coi như đã thành công rồi. Mặc dù chỉ có một trăm mét vuông, nhưng cũng đã không tồi rồi. Chuyện như vậy mà giao cho người khác làm, chưa chắc đã làm được.
"Thượng tá Hà Thanh, cô có nghe qua câu này chưa, tò mò sẽ hại chết con mèo đấy..." Phương Hạo Vân lạnh lùng nói.
Hà Thanh đang muốn nói thêm cái gì nữa, thì điện thoại chợt vang lên, là Long Nhị gọi đến : "Hà Thanh, các người đang phái người tìm tôi à... tôi khuyên các người một câu, trong vòng ba phút nữa, nếu người của các người còn chưa rút đi, thì đừng trách tại sao biển xanh lại mặn..."
Nói xong, Long Nhị liền cúp điện thoại.
"Phương thiếu gia, bây giờ nên làm cái gì?" Hà Thanh cúp điện thoại xong liền hỏi.
"Long Nhị sợ, vậy chứng minh rằng Bạch Quý đã tìm đúng chổ..." Phương Hạo Vân suy nghĩ một chút rồi nói : "Long Nhị có thể thông qua camera để theo dõi bọn họ... như vậy đi, để tôi kêu bọn họ cẩn thận một chút, né các máy quay này, hẳn là không có vấn đề... Đúng rồi, cô chẳng lẽ không muốn xin chỉ thị của ông Lã... Điều kiện của Long Nhị các người có đồng ý hay không?"
"Long Nhị đưa ra yêu cầu rất quá đáng, cấp trên tuyệt đối không đồng ý" Hà Thanh nói
"Cô gái, đừng tự cho mình thông minh, tôi khuyên cô, tốt nhất là nên tranh thủ liên lạc với cấp trên, nếu sau này xảy ra vấn đề, không ai gánh nổi trách nhiệm đâu" Phương Hạo Vân đề nghị.
"Phương thiếu gia, không thể... việc này rất quan trọng, tôi cảm thấy nên cẩn thận thì tốt hơn" Hà Thanh vội nói :"Long Nhị, tôi đã xin chỉ thị của cấp trên, chuyện này do tôi toàn quyền phụ trách, tất cả yêu cầu của ông, tôi đều thay mặt cấp trên đồng ý... bây giờ ông nhanh chóng lấy điều khiển từ xa thật ra đưa cho chúng tôi đi"
"Cô đồng ý với tôi?"
Long Nhị cười khinh thường : "Hà Thanh, đừng tự cho là thông minh, lúc tôi vào tổ chức, phỏng chừng cô còn chưa sinh ra... thủ đoạn trong tổ chức tôi biết rất rõ, nói cho cô biết, cô đã bị người khác đùa giỡn rồi..."
Nói đến đây, Long Nhị càng cười lớn hơn : "Có lẽ cô là vật hy sinh cũng không chừng, vì trên đời này luôn tồn tại mấy đứa ngốc"
Phương Hạo Vân ngắt lời : "Long Nhị, nói thật với ông, điều kiện của ông bọn họ không đồng ý, thông minh một chút thì giao điều khiển từ xa ra đây, có thể vì tình nghĩa của ông với vợ con mà thôi có thể giúp ông..."
"Cậu giúp tôi thế nào?" Long Nhị quay đầu lại hỏi.
"Rất đơn giản, chuyện ngày hôm nay sau khi kết thúc, tôi sẽ làm cho vợ con ông được tự do..." Phương Hạo Vân thản nhiên cười nói :"Ông hẳn là biết, hợp tác với tôi, còn nắm chắc hơn là hợp tác với đám người Hà Thanh, đúng không?"
"Phương thiếu gia, cậu đang nói bậy bạ gì đó?" Hà Thanh vội chặn lời của Phương Hạo Vân, đã như vậy mà còn bị hắn trực tiếp nói ra, lỡ như Long Nhị không chịu nổi, cho nổ hết luôn thì thế nào?
Phương Hạo Vân quay lại nhìn Hà Thanh, nói : "Được rồi, thượng tá Hà Thanh, tôi đã sớm nói rồi, cái trò diễn kịch gạt người của cô không thể lừa được Long Nhị. Long Nhị, bây giờ ông đang nằm trong tay tôi, ông không còn lựa chọn nào khác.. Tôi hỏi ông một lần cuối, điều khiển từ xa rốt cục là nằm ở đâu? Còn cơ quan mở cửa đá ở đâu?"
"Đây là đoạn long thạch!"
Long Nhị nhìn về hướng cửa đá, cười đắc ý, nói : "Khối đá này, mười nắm trước tôi vô tình phát hiện ra, dùng nó làm cửa vào Tàng Bảo các, cũng là đề nghị của tôi..."
Phương Hạo Vân hứng thú hỏi : "Nói như vậy, ông đã sớm dự liệu tình cảnh ngày hôm nay?"
"Không sai!"
Long Nhị cười nói : "Mười lăm năm trước, tôi đã bắt đầu kế hoạch này... tôi rốt cục đã chờ đến ngày hôm nay... Phương Hạo Vân, Hà Thanh, nói thật cho các người biết, nếu yêu cầu của tôi không được thỏa mãn, tôi sẽ không khuất phục... Long Nhị tôi cũng đã từng thề, nhất định phải đòi lại công bằng cho vợ con tôi, và cho họ tự do..."
Phương Hạo Vân nhìn đồng hồ, nói : "Năm phút đã qua rồi, bây giờ chỉ còn năm phút theo như lời ông nói, tôi thật sự muốn biết là nó có nổ hay không?"