Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 573 : Hạo Vân đi dạy kèm
Ngày đăng: 02:20 19/04/20
"Ừ!"
Tần Tú Văn gật đầu, nhìn Phương Hạo Vân, nói : "Hạo Vân, con thích ăn món gì, bây giờ dì đi làm, tất cả đồ đều đã có sẳn rồi, có nhanh thôi..."
"Chỉ cần là dì làm là con đều thích ăn..." Phương Hạo Vân lộ ra một nụ cười ngây ngô.
"Nếu đã như vậy, thì dì làm chút đồ ăn ở nhà..." Tần Tú Văn nói xong, liền cùng Hàn Sơn đi xuống bếp.
"Khoan đã!"
Hàn Tuyết Nhi gọi ba mẹ lại, trong đôi mắt hiện ra một tia gian xảo, nói : "Ba, mẹ... anh Hạo Vân thích ăn thịt, ăn nhiều cũng không sợ béo, hai người làm nhiều một chút, nhất là thịt kho tàu, cá hấp, tôm luộc ...." Hàn Tuyết Nhi nói một hơi mười mấy tên món ăn.
Tần Tú Văn và Hàn Sơn lập tức ghi nhớ trong lòng.
Đi vào bếp, Tần Tú Văn nhỏ giọng nói : "Nhiều như vậy Hạo Vân có ăn hết không? Có phải là do Tuyết Nhi muốn chọc người khác không?"
"Không đâu!" Hàn Sơn đã từng thấy Phương Hạo Vân ăn rồi : "Có thể ăn hết... Hạo Vân là người luyện võ, người như vậy thường ăn rất nhiều, hơn nữa không lo về vấn đề tiêu hóa không được hay béo phì..."
Trong phòng khách, Hàn Tuyết Nhi ôm lấy một con thú bông trong ngực, ngồi xuống bên cạnh Phương Hạo Vân, cười nói : "Anh Hạo Vân... sao hôm nay lại đột nhiên đến thăm em thế, hay là lương tâm của anh trổi dậy?" Từ sau khi hai người hôn nhau đến giờ, đây mới là lần đầu tiên gặp lại.
Hàn Tuyết Nhi dường như đã quên chuyện ngày đó, trong giọng nói cũng không có gì khó chịu, ngược lại, còn có vẻ buồn thê thảm.
"Là... đúng vậy, hôm nay anh cố ý đến thăm em... Tuyết Nhi, thật ra anh luôn muốn đến thăm em, chỉ là anh rất bận. Nếu không thì mỗi ngày anh đều đến thăm em..." Phương Hạo Vân vốn định nói là Hàn Sơn gọi điện, nhưng mà nghĩ lại, nói như vậy hình như không tốt.
Trong đôi mắt của Hàn Tuyết Nhi lại hiện lên một tia gian xảo : "Anh Hạo Vân, hay là em đến công ty của anh làm, như vậy thì mỗi ngày đều được gặp anh rồi"
"Không được!"
Phương Hạo Vân lắc đầu :"Bây giờ điều em cần làm là học tập... sao thành tích học tập lại bị giảm xuống?"
Hàn Tuyết Nhi bình thường không có luống cuống tay chân, ngược lại cô là một cô gái rất khéo tay, chỉ là hôm nay dưới cái nhìn chăm chú của Phương Hạo Vân, cô lại bối rối vô cùng, đụng đâu là hư đó, đúng là ngốc thật!
Đột nhiên, Phương Hạo Vân phát hiện ra mình đã đụng trúng một cái quần lót màu tím... mà kỳ quái nhất là trên mặt của nó còn dính dính cái gì đó.
Phương Hạo Vân lập tức đơ ra, hay là trước đó Hàn Tuyết Nhi mặc cái quần lót này rồi tự an ủi? Hèn chi hôm nay không chịu ra khỏi phòng là thế.
Nghĩ đến đây, Phương Hạo Vân hơi nhức đầu, vội vàng đứng dậy, chỉ là trong lúc vô tình làm rớt cái quần lót xuống sàn.
Phương Hạo Vân vội vàng cúi người xuống nhặt lên, mà đúng lúc này, Hàn Tuyết Nhi vừa mới dọn xong bên kia, quay đầu lại, nhìn thấy Phương Hạo Vân đang cầm cái quần lót vừa mới thay hồi sáng, liền hô lên một tiếng, mặt đỏ đến mang tai.
"Anh Hạo Vân... anh... sao anh lại như thế..." Hàn Tuyết Nhi nghĩ rằng Phương Hạo Vân muốn trộm quần lót của cô, liền nhào đến như một con cọp cái, giật lấy cái quần lót kia, cuộn lại một cục, giấu ở sau lưng.
Vốn khuôn mặt tròn trĩnh trắng nõn kia bây giờ đã đỏ ửng rồi, Hàn Tuyết Nhi khẽ cáu một tiếng, nói : "Anh Hạo Vân... anh... anh thật quá đáng"
Phương Hạo Vân vừa buồn cười vừa giận, mình chỉ muốn nhặt cái quần lót lên thôi mà, có làm gì đâu. Chỉ là nghe cách nói chuyện của Hàn Tuyết Nhi, giống như mình vừa làm một chuyện mà người đời không chấp nhận được vậy.
Oan quá, nhảy xuống kênh Nhiêu Lộc cũng rửa không sạch được.
Phương Hạo Vân cười giải thích : "Anh chỉ muốn nhặt lên giúp em thôi..."
"A..." Hai má của Hàn Tuyết Nhi đỏ ửng, con mắt ngập nước nhìn Phương Hạo Vân, xin lỗi : "Xin lỗi anh, em không có ý khác..."
Nói xong, Hàn Tuyết Nhi liền chạy vội vàng phòng vệ sinh, đem cái quần lót ấy bỏ vào trong máy giặt. Cô thề rằng từ nay về sau sẽ không vứt quần lót lung tung nữa. Thật ra, Hàn Tuyết Nhi cũng không để ý đến việc Phương Hạo Vân trộm quần lót của mình, chỉ là cái này thì không được.
Bởi vì nó có dính cái thứ kia.
Sáng hôm nay, Hàn Tuyết Nhi đã nằm mơ, trong giấc mơ ấy, cô bị Phương Hạo Vân đè xuống làm chuyện xấu. Tuy rằng chỉ là nằm mơ, nhưng mà cái cảm giác này rất thật. Cuối cùng, nó làm cho cô đạt đến đỉnh, và vội bừng tỉnh. Lúc ấy, cô cảm giác rằng "tiểu Tuyết Nhi" đang co rút lại, và khi đứng dậy thì liền phát hiện ra, quần lót đã ướt sũng...