Hoán Kiểm Trọng Sinh
Chương 800 :
Ngày đăng: 02:23 19/04/20
Cô có thể cho phép hắn có nhiều người đàn bà, nhưng mà hắn không thể làm vậy với mẹ của cô.
Cố nén xúc động đi nói cho Long Đầu, Nguyệt Như trở về phòng của mình, nằm trên giường, cô cứ lăn qua lăn lại mà không ngủ được.
Tình hình bây giờ rất rõ ràng, hai người thân nhất của cô đã phản bội lại cô, làm cho cô cảm thấy rất đau khổ. Cô thật sự không biết về sau nên đối mặt với mẹ và Phương Hạo Vân thế nào.
Mãi cho đến sáng, Nguyệt Như vẫn không ngủ được, trong đầu của cô không ngừng hiện lên cảnh tượng thân thể mềm mại của mẹ đang nằm dưới thân hình cường tráng của Phương Hạo Vân để hầu hạ hắn, và những tiếng rên rĩ mê hồn đó nữa.
Càng suy nghĩ, toàn thân của Nguyệt Như càng thêm nóng, không nhịn được cởi bỏ quần áo của mình, vuốt ve thân thể của mình ...
Khi mặt trời lên thật cao rồi, Nguyệt Như mới chịu đi ra khỏi phòng, nhìn thấy Phương Hạo Vân đang ngồi trong sảnh, lúc gặp nhau, cô chỉ trừng mắt lạnh nhìn hắn mà nói. Có mấy lần cô muốn mở miệng hỏi, nhưng mà chữ ra đến miệng thì cô lại ngại ngùng không dám nói.
Phương Hạo Vân dường như cũng cảm thấy có gì khác thường, chủ động hỏi : "Nguyệt Như, xảy ra chuyện gì vậy? ... Anh thấy em hình như đang có tâm sự, có chuyện gì thì cứ nói với anh đi, anh xử lý giúp em ..."
"Hạo Vân ... anh lại đây một chút ..." Vốn Nguyệt Như không muốn theo chuyện này nữa, cũng không muốn tìm cơ hội nói chuyện. Nhưng bây giờ Phương Hạo Vân chủ động nhắc đến, cô đương nhiên là không bỏ qua cơ hội này rồi.
Mang theo Phương Hạo Vân đi vào trong phòng của mình, Nguyệt Như đóng cửa lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Phương Hạo Vân.
Vốn lúc đầu Phương Hạo Vân còn tưởng rằng Nguyệt Như muốn thân thiết với hắn. Nhưng khi hắn đi qua tính hôn vào môi cô thì bất ngờ bị Nguyệt Như từ chối ; "Xin anh tránh ra ... Hạo Vân, mời anh nghiêm túc một chút, tôi có chuyện quan trọng muốn nói với anh..."
"Tôi hỏi anh ... tối hôm qua anh đã làm cái gì?" Nguyệt Như càng nghĩ càng giận, hỏi một cách rõ ràng ra, trong con mắt tóe lên một tia giận dữ.
Nghe Nguyệt Như nói vậy, Phương Hạo Vân lập tức hiểu được ngọn nguồn bên trong, chắc chắn là chuyện tối qua đã bị Nguyệt Như biết hết rồi. Nghĩ đến đây, hắn vội vàng nói : "Nguyệt Như, anh nghĩ giữa chúng ta đã có hiểu lầm ..."
"Hiểu lầm?"
Nguyệt Như khinh thường quát lạnh một tiếng, nói : "Giữa chúng ta có gì hiểu lầm gì chứ. Chuyện tối hôm qua tôi tận mắt nhìn thấy ... Tôi thật sự không thể tin đó là sự thật ... Tôi tình nguyện xem đó là một giấc mơ, nếu đó là giấc mơ, thì trong lòng tôi còn có thể dễ chịu một chút ... Tôi hận chính mình, nếu tối qua không phải tôi muốn đi tìm mẹ để nói chuyện, thì tôi sẽ không thấy được cái chuyện ghê tởm của hai người ... Hạo Vân, nói cho tôi biết, vì sao anh phải làm như vậy, bà ta là mẹ của tôi ... Tôi có thể dễ dàng tha thứ cho việc anh có nhiều đàn bà, nhưng mà ngay cả mẹ của tôi mà anh cũng không buông tha ..."
Phương Hạo Vân vội vàng nói : "Xin lỗi Nguyệt Như, chuyện không phải như em tưởng tượng đâu, em nghe anh giải thích một chút đi ..."
"Không cần giải thích!"
Đôi mắt của Nguyệt Như đã đầy nước rồi : "Hạo Vân, anh còn muốn ngụy biện cái gì nữa, tôi đã tận mắt nhìn thấy ... Chẳng lẽ tôi nhìn lầm? Anh cảm thấy có thể thay sao?"
"Em không có nhìn lầm ... nhưng chuyện này không giống như em tưởng tượng. Vì sao em không thể bình tĩnh lại một chút chứ. Hãy nghe anh nói, anh sẽ nói sự thật cho em biết ..." Phương Hạo Vân hơi nhức đầu, vì Nguyệt Như cứ luôn chặn họng của hắn lại.
"Chuyện đã như vậy rồi, anh còn muốn chống chế cái gì nữa ..." Nguyệt Như căm giận nói : "Hạo Vân, anh thật sự làm cho tôi đau lòng, anh khiến tôi thất vọng quá ..."
"Đủ rồi!"
Phương Hạo Vân luôn không có cơ hội nói chuyện, hắn nổi giận quát; " Vì sao không cho anh nói hết lời hả ? Em luôn chặn họng của anh lại, em không cho anh cơ hội để nói chuyện. Nguyệt Như, em đã thấy rồi, vì chứng tỏ sự trong sạch của anh, anh không thể không nói cho em biết một tin tức bất hạnh. Mẹ của em không được cứu ra, người mà em gặp tối hôm qua là giả. Đó là một nữ vu cao cấp của Nữ Vu điện, cô ta được Tome cho uống nước biến hình, biến thành bộ dáng của mẹ em đế đến đối phó với anh .... Lúc đó anh đã vạch trần được thân phận của cô ta, hơn nữa còn chinh phục cô ta ... Chuyện chỉ có như vậy ..."
Mấu chốt là ông biết tính tình của Phương Hạo Vân, đối xử với kẻ địch, hắn ta tàn nhẫn như mùa đông giá rét. Đối xử với bạn bè thì ấm áp như mùa xuân.
Kim Gia bây giờ là bạn của Phương Hạo Vân, sự ấm áp của Phương Hạo Vân ông cũng có thể hưởng thụ. Thủ đoạn tàn nhẫn khi đối với kẻ thù, Kim Gia cũng tận mắt nhìn thấy. Tuyệt đối không thua kém thủ đoạn của cấp trên, thậm chí là còn hơn hẳn nữa.
"Anh, anh có tâm sự à?" Kim Phi đẩy cửa văn phòng, đi vào nhìn thấy vẻ mặt u sầu của Kim Gia, vội vàng đi qua, thân thiết hỏi.
"Phi Phi!"
Kim Gia ngẩng đầu lên, nhìn Kim Phi, nói : "Phi Phi ... sau này ... sau này lở như anh xảy ra chuyện, em ngàn vạn lần đừng lo cho anh ... Em là em, anh là anh .... nhớ chưa ?"
"Anh, anh đang nói cái gì vậy?" Kim Phi mở miệng hỏi : "Anh, sao hôm nay lại nói vậy ... Anh nói lảm nhảm cái gì vậy ... ANh em chúng ta từ nhỏ đã sống nương tựa vào nhau, sao em có thể không lo cho anh được ... Khoan đã, anh, có phải anh muốn phản bội Hạo Vân không?"
Lời này vừa nói ra, Kim Gia lập tức cười nói : "Phi Phi, không cần nghĩ bậy .... Anh làm việc cho Phương thiếu gia rất tốt, anh không làm ra chuyện phản bội gì đâu ...."
Dừng lại một chút, Kim Gia nghiêm mặt nói : "Hứa với anh, phải tự chăm sóc cho mình ..."
"Anh, anh lại nói bậy rồi!" Trong đôi mắt của Kim Phi hiện lên một tia gian xảo, nhỏ giọng nói : "Anh, anh nói thật cho em biết, anh rốt cục là xảy ra chuyện gì .... Gần đây em nghe được một tin tức, nói là trong Đằng Phi chúng ta có quỷ. Trần Thiên Huy và Hà Thanh đã bắt đầu thanh tra toàn diện rồi ... Em là em gái, là người anh tin tưởng nhất, xin anh nói cho em biết đi, anh rốt cục là bị cái gì vậy?"
"Phi Phi, em nghe tin tức ở đâu vậy?" Kim Gia nghe thấy thế, trong lòng căng thẳng.
Kim Phi đi qua đóng cửa phòng lại, nói : "Anh, chuyện này vô cùng chân thật ... Em cảm thấy rằng anh và em đều bị hoài nghi cả, bởi vì hành động lần này do chính Trần Thiên Huy và Hà Thanh phụ trách, hai người đó không hề nương tay đâu ..."
Nghe Kim Phi nói vậy, Kim Gia lập tức trở nên hồi hộp hơn.
"Phi Phi, hãy nghe anh nói ... em cẩn thận hỏi thăm giùm anh, rốt cục là xảy ra chuyện gì, sau khi hỏi thăm rõ ràng xong, em báo cho anh biết trước tiên nha" Kim Gia nghiêm mặt nói.
"Anh, rốt cục là xảy ra chuyện gì chứ, anh nói rõ ràng với em đi ... Nếu anh không nói cho em biết, em làm sao mà có thể giúp được cho anh chứ?" Kim Phi cũng hồi hộp nói.
"Phi Phi, đừng quá lo lắng ... Anh không sao cả" Kim Gia cười nói : "Anh chỉ là tò mò thôi .... Nhớ kỹ lời anh nói, đi giúp anh điều tra rõ chuyện này nha, coi như là anh cầu em ..."
"Được rồi!"
Kim Phi thở dài yếu ớt, nói : "Anh, em có thể giúp anh làm bất cứ chuyện gì, nhưng anh không thể làm ra chuyện phản bội lại Hạo Vân, nếu không em sẽ không giúp anh ..."
........................
Sự thất bại của Lang Vương Kent, đã làm cho đại nữ vu Tome và Bức Hậu Sophie nhìn rõ được bổn sự của Phương Hạo Vân.
Trong Nữ Vung cung, đại nữ vu Tome và Bức Hậu Sophie đang ở cùng nhau, lại mưu đồ bí mật nữa. Sắc mặt của Tome khá là trầm trọng, nói : "Bức Hậu, xem ra chúng ta đã coi thường lực lượng của Phương Hạo Vân rồi, uy lực của thuốc này cần phải tăng cường ..