Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 990 : Vẫn Diệt ( Ba )
Ngày đăng: 12:37 18/04/20
“ Hừ! Loại chuyện này ngươi nghĩ rằng ta sẽ tin sao? Ngươi đã không nói thật, ta sẽ tự mình tìm ra chân tướng.”
Sinh vật hắc ám cuối cùng cũng không kiên nhẫn được nữa. Đôi mắt huyết
hồng như tụ tập toàn bộ tà ác của thế gian tản ra từng trận hàn khí sắc
nhọn. Tất cả mọi người nhìn vào không khỏi trong lòng bị chấn nhiếp.
“ Ông!”
Sinh vật hắc ám khổng lồ cười lạnh một tiếng rồi đột nhiên động thủ. Một cỗ thần lực cường đại hóa thành từng sợi tơ vô hình đâm thẳng vào thân
hình Phương Vân.
“ A!”.
Đau đớn mãnh liệt làm Phương Vân rên lên một tiếng, thân hình run rẩy.
Một cỗ khí thức băng lãnh nhưng dị thường cuồng bạo xâm nhập vào thức
hải hắn. Cỗ lực lượng mạnh mẽ này thô bạo lục tìm ký ức của hắn.
Là một võ giả cường đại, ý chí của Phương Vân cực kỳ mạnh mẽ nhưng chỉ
đối với nhân loại mà thôi. Sinh vật trước mắt này căn bản không thể phán đoán theo lẽ thường được, nhân loại không thể so sánh. Lực lượng của nó đã siêu việt quá mức tưởng tượng.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Ký ức của Phương Vân bao gồm cả những thứ
đã chôn vùi theo năm tháng cũng bị cỗ lực lượng này lục soát. Từ lúc
sinh ra đến khi trưởng thành, kỳ ngộ, võ đạo tăng lên,…tất cả cuộc đời
của hắn lấy tốc độ cực nhanh nhất nhất hiện ra trong đầu sinh vật trước
mắt.
Tưởng như tất cả bí mật của hắn đã sắp bộc lộ không chút bỏ sót thì xuất hiện sự tình ngoài ý muốn.
“ Đây…?”
Mạnh mẽ lục soát ký ức của Phương Vân, kết quả lại khiến cho sinh vật
hắc ám giật mình không nói được gì. Ký ức của Phương Vân lại giống hệt
như những gì hắn nói. Thật sự là tình huống gặp kỳ ngộ liên tiếp không
tưởng tượng được.
“ Chẳng lẽ là ảo giác sao?”
Trong đôi mắt tà ác chớp động hào quang, kinh nghi bất định. Nếu không
phải cực kỳ tin vào năng lực chủng tộc của nó, không có sinh vật nào có
thể che giấu ký ức trước năng lực này thì nó phải hoài nghi thiếu niên
nhân loại trước mắt này có động tay động chân gì vào ký ức hay không
nữa.
Bất quá chính diện đối chiến, Phương Vân căn bản không thể chiến thắng
được sinh vật này. Cho dù là huyết tế hai đầu ma vật hắc ám kia cũng
thế. Cho nên hắn cố ý kể đủ các loại chuyện kỳ ngộ thời xưa để tạo ra cơ hội đánh ra một kích quyết định.
Phương Vân biết sinh vật tà ác kia nhất định sẽ lục soát ký ức hắn, cũng nhất định sẽ lấy ra Thiên Địa Vạn Hóa Chung. Tất cả đều là vì thời khắc này, làm cho lực chú ý của nó toàn bộ đều tập trung lên bản thân mình
mà xem nhẹ Thiên Địa Vạn Hóa Chung, khiến cho nó có cơ hội đánh ra một
kích.
Phương Vân không nắm chắc sẽ thành công, hắn chỉ có thể đánh cuộc. Nhưng sự thật là hắn đã thành công.
“ Vũ trụ tại hồ thủ, vạn hóa sinh hồ thân.”
Thanh âm cực kỳ cổ xưa vang lên trong hư không. Thanh âm này không phải
do Phương Vân phát ra mà từ trên các đồ hình điêu khắc trên thân Thiên
Địa Vạn Hóa Chung phát ra. Một cỗ khí tức cổ xưa phát ra từ trong thể
nội Thiên Địa Vạn Hóa Chung. Dưới lực lượng cường đại duy trì, nó phát
ra từng đạo lôi điện cổ lão như có như không.
“ Oanh long!”.
Từng đạo lôi đình oanh kích lên đầu sinh vật đang không hề có chút phòng bị. Lực lượng cường đại trong nháy mắt đã xuyên thấu bốn cánh cùng thân thể nó tạo ra từng cái động cháy đen bán kính hơn mười trượng.
“ A!”.
Sinh vật hắc ám gào lên thê lương, toàn thân run rẩy kịch liệt, dường
như đã bị thương nặng. Hai mắt nó mở to, thân thể giãy giụa mạnh mẽ:
“Ngươi…ngươi dám…”
“ Chính là lúc này.”
Thấy một màn này, mọi người đều lộ ra vẻ vui mừng. Ai cũng không ngờ
Phương Vân lại có thể bộc phát ra được một kích khủng bố như thế. Tuy
rằng tất cả đều đang trọng thương nhưng ai ai cũng biết, đây là một cơ
hội cuối cùng.
“ Cơ hội!”.
Trong Ai Hào Đại Thâm Uyên thiên địa chấn động ầm ầm, từng đạo pháp tắc
đại địa mãnh liệt bùng nổ. Tất cả cường giả đều rống giận, điên cuồng
công kích vào sinh vật hắc ám đang bị Phương Vân dùng lực lượng thời
gian trói buộc