Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 991 : Thánh Kiếm Vạn Dặm

Ngày đăng: 12:37 18/04/20


Lực lượng thời gian của

Phương Vân căn bản không thể trói buộc lâu dài sinh vật tà ác, chỉ có

thể bám trụ nó được một, hai giây mà thôi. Nhưng đối với tất cả cường

giả Địa hồn tại đây mà nói, đây đã là một cơ hội không thể tốt hơn. Cự

đầu cấp Địa hồn muốn giết một người, ngay cả một giây cũng không dùng

hết, huống chi là lâu như vậy. Không ai ngờ được sinh vật cường đại kia

lại cảm thấy hứng thú với Phương Vân mà nói chuyện cùng hắn lâu như vậy. Lại càng không ai ngờ được Phương Vân kể một câu chuyện vớ vẩn lại

tranh thủ được thời gian nhiều đến thế.



“ Hảo tiểu tử, ngươi quả nhiên không làm cho người ta phải thất vọng.”



Một đám cự đầu cấp Địa hồn như chúng ta cuối cùng lại phải nhờ một hậu

bối cấp Truyền kỳ mới có lực liều mạng. Thật sự là làm cho người ta cảm

thấy xấu hổ a. Nhưng chỉ cần có thể chạy thoát ra ngoài, mọi thứ đều

đáng giá.”



“ Nếu có thể chạy thoát thành công, vượt qua được kiếp nạn, hậu bối cận

cổ này tiền đồ không thể hạn lượng. Chỉ cần là những biểu hiện hiện tại

của hắn cũng đủ để nhận được sự tôn trọng của bất kỳ kẻ nào.”



Trong lúc điên cuồng bộc phát, mọi người cũng cảm khái trong lòng. Nếu

nói lúc trước mọi người còn hồ nghi vì sao Sát Liễu tông chủ đối với hắn có vài phần kính trọng thì hiện tại mọi người đều rõ ràng.



“ Tiểu tử! Nếu có thể đào thoát ra ngoài, lão phu thiếu ngươi một cái nhân tình.”



Một tiếng cười ngạo nghễ truyền vào ý thức Phương Vân. Những Thượng cổ

cự đầu này cũng không phải đều là lão gian ngoan, cũng có người ân oán

rõ ràng, là dạng người hữu tình.



“ Oanh long!”



Một tiếng nổ cực lớn chấn động toàn bộ Ai Hào Đại Thâm Uyên làm cho không gian giống như sôi trào lên.



“ A…!”



Tà vật bốn cánh phát ra một tiếng gào rú thống khổ tới cực điểm, chân

khí bạo phát như nước lũ bao phủ toàn thân. Nó thế nào cũng không thể

tưởng tượng nổi lại có thể bị một nhân loại nhỏ yếu nó nắm trong tay lừa gạt. Từng biểu hiện của Thiên Địa Vạn Hóa Chung hiện nay so với lúc

trước cách biệt một trời một vực. Cỗ khí tức cổ xưa chấn động hồng hoang khiến cho nó kinh hồn táng đảm. Giờ khắc này nó đã biết cái chung kia

chính là thứ đáng sợ nó chỉ biết được qua truyền thuyết.



“ Không ai có thể lừa gạt ta, tất cả các ngươi phải trả giá đắt. Tất cả đều chết đi.”



Tà trảo thật lớn thu lại, đem Phương Vân đánh thành bụi phấn.



“ Không cần ngươi phải ra tay, ta tự mình động thủ.”



Phương Vân cười quỷ dị, thân hình đột nhiên “ Phanh” một tiếng rồi nổ

tung, hóa thành một đoàn huyết vụ bay đầy trời. Mà khí tức của hắn cũng

trong nháy mắt hoàn toàn biến mất. Đoàn huyết vụ giống như bị một cỗ lực lượng vô hình thu hút thoát ra khỏi tà trảo của sinh vật tà ác rồi

phiêu phiêu bay tới hướng xa xa.



Sinh vật tà ác giật mình, hoàn toàn không dự đoán được một chiêu này của Phương Vân. Nhưng nó dù sao cũng là một sinh vật có trí tuệ, rất nhanh
cuối cùng trong đan điền cảm ứng Thiên Địa Vạn Hóa Chung đang ở cách đó

không xa. Thiên Địa Vạn Hóa Chung lao vọt ra ngoài, tốc độ đột nhiên

tăng lên vạn lần rồi hóa thành một đạo hào quang nhỏ như móng tay chui

vào thể nội hắn.



Lúc này tất nhiên Phương Vân không có cách nào thu lấy viên tinh thể

thời gian kia. Duy nhất có thể trông cậy vào cũng chỉ có Thiên Địa Vạn

Hóa Chung.



Phương Vân rất rõ ràng hắn không có cách nào nhưng Thiên Địa Vạn Hóa

Chung nhất định có biện pháp. Nếu không nó căn bản không có khả năng cắn nuốt tinh thể thời gian và tinh thể không gian để thăng cấp.



Quả nhiên, được một tia chân khí cuối cùng của Phương Vân rót vào, hình

thể Thiên Địa Vạn Hóa Chung tăng vọt lên lớn tới khoảng một quyền đầu.

Sau đó nó phát ra một đạo kim quang hướng tới viên tinh thể thời gian

kia.



“ Ông!”



Tốc độ phản hồi lại của đạo kim quang kia nhanh hơn tốc độ phóng đi rất

nhiều. Chỉ trong nháy mắt nó bay qua viên tinh thể thời gian, Phương Vân đã thấy trước mặt sáng ngời, sau đó kim quang chợt lóe rồi bị Thiên Địa Vạn Hóa Chung thu vào.



“A!”. Cơ hồ là cùng lúc, từ trung tâm vực sâu phát ra một tiếng gào thê

lương thảm thiết, phảng phất như trăm ngàn đạo linh hồn đang bị tàn phá. Sau đó bỗng phát ra một tiếng nổ mạnh.



“ Oanh!”



Lực lượng hủy diệt lấy tốc độ không tưởng được bắn ra bốn phương tám

hướng. Phương Vân vốn có Thiên Địa Vạn Hóa Chung thủ hộ nhưng khoảnh

khắc bị năng lượng cuồng bạo đánh tới vẫn như bị giáng một cự chùy, phốc một tiếng phun ra một đoàn huyết khí rồi hoàn toàn hôn mê bất tỉnh.



Thời khắc tiếng nổ mạnh vang lên trong Ai Hào Đại Thâm Uyên, năng lượng

cuồng bạo tản mát ra khiến cho cả đại địa trung thổ thần châu cũng rung

lên nhè nhẹ.



Loại rung động này cũng không rõ ràng, đại đa số mọi người đều không để

ý. Chỉ có một số ít người cảm giác được chấn động nhưng cũng không rõ

chấn động phát ra từ nơi nào.



Chỉ có ít ỏi vài người cảm giác được biến hóa từ Ai Hào Đại Thâm Uyên.



“ Như thế nào có thể…”



Trung ương trong Tử Khí Điện phát ra một tiếng kinh hô thất thố. Nhưng đáp lại nó chỉ là một tiếng hừ lạnh đầy uy nghiêm.



“ Đây…đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Không ai có thể hủy diệt sinh mệnh trong Ai Hào Đại Thâm Uyên kia…”



Tại một nơi xa xôi hoang dã, cảm nhận được biến hóa kịch liệt xảy ra, Tứ Cực Khung Vũ Đại Đế chấn động.



“ Đây là…là Tam Hoàng Thánh Khí sao? Xem ra ba vị thánh hoàng viễn cổ

kia sớm đã để lại một vài thủ đoạn phòng khi chuyện xấu xảy ra…” Sâu

trong Mãng Hoang, một ý thức như bao trùm đại địa phát ra từ hư không.