Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 992 : Năng Lượng Mới

Ngày đăng: 12:37 18/04/20


Cũng không biết đã qua bao lâu, Phương Vân từ trong vô tận bóng đêm thanh tỉnh.



“ Chủ nhân, rốt cuộc người tỉnh rồi.”



Một thanh âm quen thuộc vang lên mang theo vẻ mừng rỡ. Sau khi cắn nuốt

một viên “ Tinh thể thời gian”, thanh âm Thiên Địa Vạn Hóa Chung rõ ràng đã sinh ra một tia biến hóa. Nhưng biến hóa thế nào thì trong khoảng

thời gian ngắn Phương Vân cũng không biết được.



“ Ân.”



Phương Vân thản nhiên lên tiếng, phát hiện bản thân không biết từ khi

nào đã được Thiên Địa Vạn Hóa Chung bao phủ toàn bộ. Mỗ cỗ năng lượng

hùng hậu từ trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung như nước lũ từ bốn phương tám

hướng tràn vào trong cơ thể hắn.



Thấy Phương Vân tỉnh lại, những năng lượng này lập tức ngừng chuyển

động. Hiển nhiên lực lượng bên ngoài không so được với tốc độ hấp thu

của bản thân hắn nên cũng không cần tiếp tục nữa.



“ Có chuyện gì chốc lát nữa nói. Trước phải khôi phục công lực bản thân đã.”



Phương Vân nói xong liền tĩnh tâm điều tức. Ngồi xếp bằng bên trong

Thiên Địa Vạn Hóa Chung, tay phải hướng về trước chụp một trảo, lập tức

xuyên thấu qua Thiên Địa Vạn Hóa Chung kết nối với hàng tỷ vị diện trong hư không.



“ Oanh long long!”



Trong tiếng nổ vang, hàng tỷ không gian tầng tầng lớp lớp từ sâu trong

hắc ám hiện lên xung quanh Thiên Địa Vạn Hóa Chung. Từng đạo lôi đình

của từng vị diện như bị một cỗ lực lượng vô hình dẫn động cuồn cuộn

không ngừng nhập vào trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung rồi dũng mãnh tiến

vào tứ chi bách hải của Phương Vân, hóa thành từng đợt chân khí Vạn hóa

tinh thuần.



Phương Vân bị thương cũng không nghiêm trọng lắm, chủ yếu là trong lúc

hôn mê Thiên Địa Vạn Hóa Chung không ngưng lợi dụng năng lực của nó tiến hành trị liệu cho hắn. Vấn đề lớn nhất của Phương Vân là thiếu hụt chân khí.



Phương Vân chưa bao giờ trải qua cảm giác chân khí tiêu hao đến tình

trạng này, cơ hồ ngay cả một ngón tay cũng không động đậy được. Dù là

hắn nắm trong tay không gian lực cường đại, có thể thông qua “ Không

gian chi môn” điều động năng lượng căn nguyên của hàng tỷ vị diện lớn

nhỏ xung quanh thì cũng nhất thời không thể khôi phục hoàn toàn.



Ước chừng một canh giờ cũng không thấy Phương Vân nhúc nhích, vẫn xếp

bằng trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung hấp thu năng lượng xung quanh. Cùng

lúc hắn hấp thu năng lượng, các loại tin tức hỗn loạn cũng theo nhau

tiến vào trong đầu hắn.
Nhưng ngôi sao không biết đã tồn tại qua bao nhiêu năm tháng. Chúng nó

tồn tại mấy chục vạn năm tuế nguyệt, hơn nữa còn cứ tiếp tục tồn tại mãi mãi. Trong yên tĩnh trầm mặc, tinh không vô tận trước mặt thực dễ dàng

làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác bé nhỏ hèn mọn, đồng thời lại vô cùng thê lương.



Trong yên tĩnh, trong đầu Phương Vân truyền tới thanh âm của Thiên Địa Vạn Hóa Chung.



“ Đây…đây là một loại năng lượng vũ trụ thứ cấp.”



Trong đầu Phương Vân hoảng hốt một trận, rốt cuộc từ trong hư không vô tận kia giãy giụa thoát ra.



“ Năng lượng vũ trụ…ý ngươi nói là những năng lượng giống như Tà Thần, đều là đến từ năng lượng thiên ngoại?”



Phương Vân hít vào một hơi, khôi phục bình tĩnh.



“ Ân…nhưng hẳn là có chút không quá giống nhau. Tuy nhiên có những năng

lượng này chúng ta có thể duy trì thời gian gia tốc ở trình độ thấp

nhất, cũng có thể ngẫu nhiên thi triển một lần thời gian tĩnh chi mà

không cần lo lắng đến tình trạng thiếu năng lượng. Có nó chúng ta không

cần phải cấp tốc tìm kiếm năng lượng mới.”



Thiên Địa Vạn Hóa Chung nói.



“ Nói cách khác, về sau ngươi sẽ không bao giờ lâm vào tình trạng bởi vì thiếu năng lượng mà phải ngủ say?”



Phương Vân nói.



“ Ân.”



Thiên Địa Vạn Hóa Chung rất vững tin trả lời Phương Vân.



“ Thật tốt quá!”



Phương Vân mừng rỡ, toàn thân đột nhiên run lên khôi phục lại tâm tình.

Đây cũng là vạn hạnh trong bất hạnh, có thể coi như là cái được cái mất.



“ Chúng ta đi thôi.”



Thân hình Phương Vân rung nhẹ, lập tức ra khỏi thể nội Thiên Địa Vạn Hóa



Chung.



“ Cứu…cứu ta…”



Đột nhiên trong lúc đó vang lên tiếng rên rỉ mỏng manh yếu ớt. Thanh âm

hấp hối thê lương tựa như lúc nào cũng có thể rơi vào tử vong,