Hoàng Tộc Đại Chu
Chương 993 : Hành Tung Phương Vân ( Thượng )
Ngày đăng: 12:37 18/04/20
“ A, ta tưởng là ai, hóa ra là ngươi.”
Phương Vân đứng trong không trung, xoay người lại nhìn về một địa phương phía xa xa. Nơi đó có một đoàn khí màu lam nhạt gợn lên từng gợn sóng
giống như hơi nước lẳng lặng huyền phù trong hư không. Từ trong quang
đoàn tản mát ra một dao động linh hồn như có như không.
Đối với khí tức đoàn linh hồn này Phương Vân không hề xa lạ. Chính là
yêu nữ thượng cổ Yên Thị Mị Hành Lý Cơ Dao. Người này cũng giống như
Xích My, đều là cường giả đứng đầu tán tư thượng cổ. Có thể tu đến cảnh
giới Địa hồn tất nhiên không phải hạng người đơn giản.
Chẳng qua lần tiến vào Ai Hào Đại Thâm Uyên này chẳng những không kiếm
được chỗ tốt mà còn bị đầu sinh vật tà ác kia oanh kích mà thiếu chút
nữa hình thần câu diệt. Lúc này tuy rằng nàng ta còn chưa chết nhưng
cũng đã trọng thương rất nặng.
“ Cứu…cứu ta, cầu ngươi…”
Yên Thị Mị Hành Lý Cơ Dao phát ra một thanh âm cầu xin yếu ớt mỏng manh. Thần hồn nàng cực lực muốn ngưng tụ thân thể nhưng lần lượt thất bại,
năng lượng lại không ngừng giảm xuống. Hơn nữa bên trong linh hồn có một đoàn khí màu đen giống như con giòi bám vào, không ngừng hấp thu thôn
phệ năng lượng linh hồn đã không còn nhiều lắm của nàng.
Hắc khí này chính là năng lượng của sinh vật tà ác kia. Nếu ở vào trạng
thái toàn thịnh, bằng vào công pháp linh hồn mạnh mẽ còn có thể áp chế
một chút nhưng hiện tại, Yên Thị Mị Hành ngay cả thân thể cũng không thể ngưng tụ ra, càng không nói tới khả năng khu từ đi tà lực này,
Lúc này toàn bộ cường giả tiến vào Ai Hào Đại Thâm Uyên người trọng
thương người ly khai. Nếu Phương Vân không cứu nàng thì vị yêu nữ thượng cổ danh lừng thiên hạ này chỉ có con đường chết. Nhưng hắn thật sự
không tìm ra lý do để cứu nàng.
Nàng tu luyện một môn mị công, cũng không có lai lịch tốt đẹp gì. Hơn
nữa thời điểm hắn mới tiến vào Ai Hào Đại Thâm Uyên còn bị yêu nữ này
đánh chủ ý lên người. Nhưng điều này khiến hắn không có hảo cảm với
nàng.
Trên thực tế, Yên Thị Mị Hành bị lớp sóng xung kích lúc cuối cùng đánh
rơi vào một nơi cách Phương Vân không xa. Gần như vậy hắn tự nhiên đã
sớm phát hiện ra. Chính vì trong lòng không muốn cứu nàng nên hắn mới
mặc kệ.
Phương Vân lắc lắc đầu, hờ hững nói:
Phương Vân hít sâu một hơi điểm ra một cái, lấy ra một ấn ký từ trong
không gian đoạn tầng. Khi ngón tay hắn vừa tiếp xúc với đạo ấn ký, một
thanh âm uy nghiêm vang lên trong đầu:
“ Vân nhi, thời điểm con tìm được tinh thần lạc ấn này phụ thân hẳn là
đã khôi phục không sai biệt lắm. Hơn nữa cũng có thể đã ly khai khỏi Ai
Hào Đại Thâm Uyên. Vi phụ vốn tưởng rằng khi khôi phục cũng là lúc phụ
tử ta gặp nhau nhưng sự tình có chút biến hóa. Có một số sự tình rất
quan trọng chờ ta phải đi làm. Bởi vậy phụ tử chúng ta phải đợi một đoạn thời gian nữa mới có thể gặp nhau.”
“ Về tin tức ta chưa chết, con hẳn là đã biết được, không cần thiết lộ
cho bất kỳ kẻ nào. Sự tình khẩn cấp, mẫu thân giao có con chiếu cố. Nhớ
lấy…nhớ lấy…”
Thanh âm vừa dứt, quang đoàn màu sanh trong tay Phương Vân lập tức biến mất, hóa thành hư vô.
Phương Vân kinh ngạc đứng thẳng trong hư không, trong lòng hắn vừa vui
mừng vừa buồn bã. Tin tức là do trước đó phụ thân hắn tự tay lưu lại,
thanh âm cũng không sai biệt, điểm ấy không thể nghi ngờ. Hắn đã ở Man
Hoang đợi lâu như vậy, tuyệt đối không thể nhận sai.
Lần này đến Ai Hào Đại Thâm Uyên tuy rằng không thể tìm về được phụ thân nhưng có thể tìm được tin tức người lưu lại, hơn nữa cũng biết được
người bình yên vô sự, đây không thể nghi ngờ là ngạc nhiên vui mừng lớn
nhất. Không gì quan trọng hơn so với điều này, hiện giờ hắn đã có thể an lòng rồi.
Chỉ là làm cho hắn phải sầu lo, biến hóa xuất hiện mà phụ thân hắn nhắc
tới không biết là chuyện gì. Điều này khiến cho hắn cảm thấy có chút mê
man, hiện giờ không biết nên đi đâu làm gì. Hơn nữa việc này cũng không
biết có gì nguy hiểm không nữa. Nếu phụ thân biết hắn đã đạt đến cấp
Truyền kỳ, hơn nữa thực lực thật sự không chỉ có vậy, có khi có thể giúp được người rất nhiều.
Phương Vân vẫn nhớ rõ, phụ thân hắn trước đó chính là Thiên Trùng Hoành
Phong. Tuy rằng lấy thực lực của người có thể đã sớm tiến vào cảnh giới
Mệnh tinh nhưng ở Ai Hào Đại Thâm Uyên, cho dù là cảnh giới Mệnh hồn
cũng xa xa còn chưa đủ.
“ Chỉ hy vọng phụ thân bình an vô sự. Lấy thực lực của người hẳn là có thể đối phó được.”
Trong lòng hắn không khỏi có chút buồn bã.