Hoàng Tộc Đại Chu

Chương 1004 : Thiên Hạ Chuyển Biến

Ngày đăng: 12:37 18/04/20


Tiếng kêu thê lương thảm

thiết quanh quẩn trong Thiên Địa Vạn Hóa Chung. Quá trình luyện hóa lâu

dài không biết đã trải qua bao lâu, hỏa diễm mới dần dần tắt.



“ Võ giả cấp Địa Hồn, pháp tắc trong cơ thể cư nhiên lại cường đại như thế, thật khó có thể luyện hóa.”



Phương Vân đứng thẳng bên cạnh Vô Lân Tà Hoàng, hơi thở dốc. Thời gian

dài như vậy, chân khí hắn thật sự tiêu hao qua lớn, khó có thể duy trì

tiếp. “ Pháp tắc đại địa” trong cơ thể Vô Lân Tà Hoàng cường đại đến mức khó tin.



Hắn từng luyện hóa “ Pháp tắc không gian” trong cơ thể võ giả cấp Truyền Kỳ, nhưng so sánh lại thì võ giả cấp Địa Hồn ngưng tụ ra “ Pháp tắc đại địa” chắc chắn khó có thể tưởng tượng. Phương Vân muốn thiêu đốt luyện

hóa nó là vô cùng khó khăn.



“ Ha ha ha, ta đã nói rồi, ngươi không có khả năng luyện hóa được ta.

Muốn thành tựu được cường giả cấp Địa Hồn cần trả giá bao nhiêu ngươi

vĩnh viễn không biết. Trên con đường này đã ngã xuống vô số võ giả. Ngay cả là ta nếu không phải có cơ duyên xảo hợp cũng không thể bước lên con đường này. Ngươi tưởng muốn luyện hóa được “ pháp tắc đại địa” trong cơ thể ta? Nghĩ cũng đừng nghĩ tới nữa…”



Vô Lân Tà Hoàng khôi phục lại một chút nguyên khí, mở lớn hai mắt, cất

tiếng cười lớn, trong tiếng cười tràn ngập vẻ khinh miệt. Bỗng nhiên

thanh âm chợt tắt, hắn lộ ra một tia cười quỷ dị:



“ Phương Vân, thời điểm ta thoát khốn, ngươi hãy chuẩn bị cho tốt đi.”



“ Ha ha, Vô Lân Tà Hoàng, ngươi cũng không cần phải hù dọa ta. Lúc này

tuy vì nguyên nhân cảnh giới mà ta không thể luyện hóa ngươi nhưng chỉ

cần ta có thời gian, sớm hay muộn cũng có thể đem ngươi luyện hóa hoàn

toàn. Hơn nữa…”



Phương Vân cười cười:



“ Ngươi có lẽ còn chưa biết, ta đã hàng phục được Yên Thị Mị Hành. Hiện tại nàng đã vì ta sở dụng…ha ha ha…”



Phương Vân dứt lời, cười lớn mà đi, không hề để ý tới Vô Lân Tà Hoàng nữa.



“ Yên Thị Mị Hành!”



Vô Lân Tà Hoàng sắc mặt đại biến như bị trọng kích. Nguyên bản vẻ đắc ý

dào dạt trên mặt đột nhiên trong nhất thời biến thành một mảnh trắng

bệch. Lấy cảnh giới cấp Truyền Kỳ của Phương Vân tự nhiên không có khả

năng luyện hóa được hắn. Cho dù có bao nhiêu thời gian đi nữa thì cũng

không thể thay đổi. Nhưng nếu có thêm Yên Thị Mị Hành thì hoàn toàn
Ngay cả một số ít cự đầu cấp Địa Hồn cũng không dám tự tiện tìm tới gây

sự với hắn.



Thủ đoạn của vị Quan Quân hầu trung cổ này bá liệt, tàn khốc, lấy đầu

địch nhân vô cùng quyết đoán. Phương Vân tuy rằng không có tận mắt chứng kiến nhưng chỉ cần nhớ lại thủ đoạn của hắn trong truyền thuyết cũng

biết là cho dù liên minh ma đạo cũng không dễ dàng đắc tội với hắn.



Người này tuy chỉ có một người nhưng cơ hồ so được với cả một tông phái.



“ Lúc ấy tìm tới Lưu Triệt quả là một quyết định chính xác.”



Phương Vân ngồi trên bảo tọa, âm thầm gật đầu. Thế lực sau lưng của Lưu

Khải tuy rằng cũng có thực lực rất mạnh nhưng vị tất đã đối phó được

phiền phức của hắn. So sánh lại thì Hoắc Khứ Bệnh tuy chỉ có một người

nhưng lại làm tốt hơn nhiều lắm.



Ít nhất, cho dù đã có mấy cường giả tới nhưng ca ca hắn vẫn bình yên vô sự.



“ Tất nhiên, thập tam hoàng tử Lưu Triệt đã có hành động thiện ý như

vậy, hiện giờ cũng đến phiên ta. Triệu Bá Ngôn, truyền khẩu dụ của ta,

để cho chư vị vương hầu đi tiếp đón hoàng tử Lưu Triệt.”



Phương Vân nói xong, từ trong người lấy ra thư tín. Những thứ này hẳn là hắn đã sớm chuẩn bị, lúc này chính là thời cơ tốt nhất để lấy ra.



“ Nhưng Hầu gia, tam thập lục hoàng tử thì làm sao bây giờ. Hắn đã tìm tới người vài lần rồi.”



Triệu Bá Ngôn rầu rĩ nói. Hoàng tử chi tranh là một sự tình cần phải rất thận trọng. Tương lai nếu như triều Đại Chu vượt qua được nguy cơ quần

hổ phệ long, lần lựa chọn này chỉ sợ mang tính quyết định đến vận mệnh

Phương gia. So với nguy cơ từ quần hổ phệ long còn lớn hơn nhiều.



“ Cái này cũng không thể nói trước được. Lần hoàng tử chi tranh này, vốn ta chỉ định đứng ngoài bàng quan bên ngoài nhưng hiện tại phải làm ra

quyết định cuối cùng thôi. Còn về tương lai, ngươi không cần quan tâm.

Bổn tọa tự khắc có chủ trương.”



Trên gương mặt Phương Vân hiện lên sự tự tin, hiển nhiên đối với tương lai hắn sớm đã có kế hoạch.



Nhìn thấy vẻ mặt của Phương Vân như vậy, trong lòng Triệu Bá Ngôn cảm

thấy yên tâm. Đây không phải là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Phương Vân lộ ra vẻ mặt này. Mà thường thường những lúc như vậy đều có ý nghĩa sự

tình sẽ được giải quyết dễ dàng.